Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 814: Đại kết cục 1

Khi tan làm buổi tối, ra khỏi viện nghiên cứu nhìn thấy người đứng dưới đèn đường, dựa vào xe đạp đợi cô, bỗng nhiên tim cô đập nhanh hơn.
Thời gian kết hôn đột nhiên đẩy lên trước, chuyện lúc trước cảm thấy còn rất lâu mới cần suy xét lập tức lửa sém lông mày, tâm trạng lập tức hoàn toàn khác biệt.
Người đàn ông trước mắt này, còn có hơn nửa năm là của cô, được pháp luật tán thành!
Ha ha ha ha…
Vân Cô Viễn nhận lấy túi trong tay cô, treo trên người mình, đột nhiên thấy cô nhìn mình nở nụ cười, không nhịn được véo má cô:
“Đang cười gì thế?”
“A Viễn, sao anh không hỏi em xin nghỉ thành công hay không?” Diệc Thanh Thanh cười đến lộ ra tám cái răng.
Vân Cô Viễn sửng sốt, trái lại khẩn trương nắm lấy tay cô: “Thành công rồi à?”
Diệc Thanh Thanh nhìn bốn phương tám hướng một lát trước, sau đó mới nhỏ giọng nói:
“Em bảo sở trưởng bố trí nhiệm vụ cho em, nếu em hoàn thành vượt mức quy định sẽ cho em nghỉ. Tuy ông ấy rất xấu xa, nhưng mà vẫn xem nhẹ em, em có thể tích cóp ra một tuần nghỉ. Chẳng qua có lẽ sau này mỗi ngày em phải tăng ca đến 10 giờ, đối với em mà nói không có vấn đề gì. Hay là nói nếu sau này anh nguyện ý 10 giờ tối mỗi ngày tới đón em tan làm, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, tám tháng sau em chính là cô dâu của anh!”
“Anh nguyện ý, anh nguyện ý!” Vân Cô Viễn hiếm khi thất thố, ôm chặt cô, tay đều run nhè nhẹ.
Cảm nhận được kích động của anh, Diệc Thanh Thanh mới phát hiện A Viễn muốn cưới được mình sớm mức nào.
Tuy lúc trước mình vì vấn đề công việc, nói với anh có khả năng phải kết hôn muộn một chút, anh đều biểu hiện không ngại, còn cổ vũ cô yên tâm theo đuổi mộng tưởng của mình, nhưng thật ra anh chỉ không muốn khiến cô lo lắng!
Anh luôn như vậy, đặt nhu cầu của cô phía trên mình, mà cô lại bị anh sủng hư, bỏ qua cảm thụ của anh, như vậy thật sự không tốt.
“A Viễn, rất xin lỗi.” Diệc Thanh Thanh rời khỏi trong lòng anh.
Vân Cô Viễn cúi đầu nhìn cô: “Nói mấy lời ngốc nghếch gì thế?”
“Sau này em làm quyết định gì, nhất định sẽ hỏi ý tưởng của anh trước, sẽ không lại bỏ qua cảm thụ của anh nữa.” Diệc Thanh Thanh nghiêm túc nói.
Vân Cô Viễn vuốt mái tóc của cô: “Đừng nghĩ nhiều, anh hi vọng em ở bên anh có thể tùy tâm sở dục, không hề cố kỵ, vĩnh viễn là chính em.”

Số 13 hẻm La Cổ.
“Cốc cốc cốc!” Diệc Thanh Thanh vỗ lên cánh cửa.
Bác gái canh cửa: “Ai thế!”
“Cháu Diệc Thanh Thanh, cháu tìm Mộng Tuyết có việc gấp ạ!”
“Ừm!”
“Mộng Tuyết, Mộng Tuyết, tôi có thể kết hôn cùng với các cô! 12 tháng 12 đến 18 tháng 12, tôi đều có thời gian!”
“Thật ư?”
“Chuyện này còn có thể giả sao?”
“A a a! Quá tốt rồi!”
“Ai thế, tối muộn rồi gọi ma à?”
“Xuỵt… Ha ha, đi, chúng ta đi tìm Lai Lai và Linh Linh!”
“Kết hôn kết hôn, kết hôn thôi…”
Định ra ngày kết hôn xong, Diệc Thanh Thanh dành ra giữa trưa đi ra ngoài gọi điện về nhà.
“Alo? Giúp tôi nối máy tới văn phòng chủ nhiệm xưởng dệt Triệu Hương Lan ở huyện Nam Bình.”
“Alo? Mẹ, 14 tháng 12 năm nay con kết hôn, làm hôn lễ tập thể ở tiệm cơm Ái Quốc Ái Dân với đám Mộng Tuyết, mọi người đến Đế Đô sớm một chút giúp chúng con đi ạ!”
“Con nói gì? Kết hôn ư?”
“Ha ha, con xin nghỉ với trong sở, một tuần, kết hôn xong thì ra nước ngoài!”
“Ai da! Như vậy mới đúng chứ! Không nói chuyện với con nữa, mẹ phải đi nói với cha con một tiếng! Đợi tin của mẹ!”
“Tút tút tút…”
Giữa trưa 11 tháng 12, bên ngoài văn phòng sở trưởng, Diệc Thanh Thanh gõ nhẹ ba cái.
“Vào đi!”
Đẩy cửa đi vào.
Sở trưởng Hàn nhìn thấy cô hỏi: “Có chuyện gì?”
Diệc Thanh Thanh nhếch miệng cười: “Sở trưởng, em tới tiếp nhận kiểm tra!”
“Kiểm tra gì cơ?” Sở trưởng Hàn nhất thời không hiểu rõ.
Diệc Thanh Thanh đặt tờ danh sách lên bàn làm việc: “Nhiệm vụ thầy sắp xếp cho em, em đều hoàn thành, thầy kiểm tra đi, bắt đầu từ ngày mai em tính xin nghỉ.”
“Cái gì? Em đã hoàn thành xong rồi ư?” Sở trưởng Hàn thật sự không dám tin, nỗ lực vào ban ngày của cô ông ấy đều thấy được, mỗi ngày đều tăng ca muộn nhất.
Nhưng mà ông ấy đánh giá nhiều nhất chỉ có thể tích cóp được hai ba ngày nghỉ, hôm nay mới ngày bao nhiêu?
“Thầy kiểm tra sẽ biết thôi.” Diệc Thanh Thanh tràn ngập tự tin.
Một tiếng sau, Diệc Thanh Thanh lấy được đơn xin nghỉ sở trưởng phê chuẩn, lúc đi còn không quên nói:
“Sở trưởng, ngày kia em kết hôn, ở tiệm cơm Ái Quốc Ái Dân đằng trước phố Kim Mã, thầy nhớ rõ cùng các tiền bối giữa trưa tới uống rượu mừng nhé!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận