Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 127: Cô mới khó coi

“Nên biết đều đã biết, cô yên tâm đi, tôi sẽ không nói ra ngoài.” Thang Lan bình tĩnh nói: “Thường ngày cô chướng mắt tôi dựa vào đàn ông, nhờ bọn họ giúp đỡ, còn không cho câu trả lời chắc chắn. Hiện giờ cô đã biết gửi gắm hi vọng lên người đàn ông, chân chính dựa vào bọn họ, sẽ có bao nhiêu không đáng tin cậy đúng không? Bọn họ ham dung mạo của tôi và mấy lời hay, tôi bảo bọn họ giúp ít việc, có gì không tốt, cô mới là ngốc.”
Chu Diễm Hồng bị những lời này của Thang Lan làm cho tức giận gương mặt có thêm huyết sắc, nhưng nghĩ một lát cảnh ngộ của mình, vậy mà cảm thấy những lời cô ta nói có chút đạo lý, nhưng đấu võ mồm với cô ta quen nên nói:
“Cô đây đều là ngụy biện.”
Nhưng lúc trước thường nói Thang Lan giả vờ đáng thương treo đàn ông, lúc này cho dù thế nào cũng không nói ra được.
“Cô cảm thấy là ngụy biện thì ngụy biện đi, dù sao hai ta vẫn chướng mắt nhau, tôi không muốn sau này không có người cãi nhau ở khu thanh niên trí thức, như vậy quá không thú vị. Dáng vẻ suy yếu của cô hiện giờ, thật sự rất khó coi.” Thang Lan ghét bỏ nói.
Chu Diễm Hồng trợn mắt: “Cô mới khó coi!”

Ngày mai sẽ đến huyện thành, vào buổi tối Diệc Thanh Thanh kiểm tra giao diện hệ thống của mình.
[Ký chủ: Diệc Thanh Thanh.]
[Công đức: 1.]
[Điểm đánh dấu: 14.]
[Kỹ năng: Trù nghệ cấp 2-50%, thi đại học cấp 2-35%, gieo trồng cấp 2-12%, săn thú cấp 1-81%, chế tạo đồ gỗ cấp 1-0%.]
[Kỹ năng đặc biệt: Không gian tùy thân cấp 1.]
[Ba lô: Hộp thuốc y tế thường dùng, 6 cân lương thực tinh, 450 tệ, bảy trượng chín thước vải bông màu xanh nhạt, tivi đen trắng 14 inch, phần quà lớn của thanh niên trí thức xuống nông thôn, nửa túi khoai lang đỏ, 1 núi củi lửa, 1 đóa linh chi trăm năm, giường bạt bộ, 3 viên dưỡng nhan hoàn mạnh mẽ, 1 viên tùy châu tự nhiên.]
Điểm đánh dấu đã tích cóp tới 14 điểm, đợi qua tối nay là có thể tăng tới 15 điểm.
Trong khoảng thời gian này cô tiến bộ nhất là kỹ năng săn thú.
Khi mỗi loại kỹ năng ở cấp 1, tiến độ của kỹ năng luôn dễ tích lũy hơn cấp 2, giai đoạn sau thăng cấp có lẽ là kỹ năng săn thú.
Tuy bốn kỹ năng đã chiếm đầy thời gian của cô, nhưng Diệc Thanh Thanh vẫn muốn đánh dấu tích cóp thêm kỹ năng.
Luyện kỹ năng thăng cấp kiếm điểm đánh dấu chỉ là thứ yếu, thực ra quan trọng nhất đây là kỹ năng của bản thân, phần lớn năng lực học được tiện cho cuộc sống của cô.
Ví dụ như kỹ năng trù nghệ, có thể thỏa mãn dục vọng ăn uống của cô, nguyên liệu nấu ăn đơn giản cũng có thể khiến cô ăn đến hưởng thụ.
Kỹ năng gieo trồng khiến cô có được rau dưa thủy nộn ở sân, kỹ năng săn thú thì khiến cô không cần lo lắng vấn đề ăn thịt.
Cảm giác chuyện gì cũng biết quả thực khiến người ta say mê, cho nên cô nóng lòng muốn tích cóp càng nhiều kỹ năng.
Nhưng mà địa điểm đánh dấu ra kỹ năng có thể ngộ không thể cầu.
Dựa theo kinh nghiệm đánh dấu ra kỹ năng mấy lần trước của cô, bình thường chỉ có nơi người vô cùng am hiểu tài nghệ nào đó ở lại lâu dài, hay là tài nghệ nào đó thường xuyên tiến hành ở đấy mới có thể sinh ra điểm đánh dấu kỹ năng.
Thời gian này không nhất thiết là hiện tại, cũng có thể là thời gian trong quá khứ, hay là một đoạn thời gian tập hợp thể.
Khi mới ngộ ra điểm này, ý nghĩ đầu tiên trong đầu Diệc Thanh Thanh chính là đến chuồng trâu tìm xem.
Bình thường lúc này nơi đó đều có phần tử tri thức cao cấp có học thức có năng lực.
Hơn nữa cho dù hiện giờ không có, trước đây chắc chắn từng có.
Nhưng cô che che giấu giấu, quanh co lòng vòng hỏi thăm một lúc lâu, mới biết được thôn Hưởng Thủy căn bản không có chuồng trâu.
Thậm chí mấy thím trong tổ còn tưởng cô cảm thấy có hứng thú với nơi nuôi trâu, nên chỉ đường cho cô.
Đó là một chuồng trâu bình thường, là chỗ ở của mấy con trâu chở bọn họ tới thôn Hưởng Thủy lúc trước, không có người ở.
Kề bên này những người đó đều ở một nông trường bên công xã, thường ngày không có tiếp xúc gì với người trong thôn.
Nhưng mà nghe thím Quế Hoa nói, khi việc nhà nông nhàn rỗi công xã sẽ tổ chức các hương thân đến nông trường đào lạch nước giúp.
Cho nên muốn xem nơi như chuồng trâu có địa điểm đánh dấu kỹ năng hay không, đợi đến lúc ấy lại đi xem.
Ở nơi này muốn đi đâu xa cần có thư giới thiệu, lén lút chạy tới nông trường bị coi thành đặc vụ cũng có.
Cho nên nơi như vậy, cô tạm thời không thể suy nghĩ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận