Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 682: Tin tưởng

“Tôi rất yên tâm, các cô chọn là được, không phải trong đầu Mộng Tuyết có bản thiết kế rồi sao? Cứ dựa theo ý tưởng của cô ấy đi, đến lúc đó trở về, tôi giúp các cô nhìn xem cắt may cụ thể, tu sửa chi tiết là được. Tôi tin các cô có thể làm tốt chuyện này, dẫn tôi kiếm cả gốc lẫn lãi trở về!” Diệc Thanh Thanh nói.
Niên đại này, không có lấy hàng kém chất lượng thay thế, cho dù vải dệt không tốt, cũng không phải vấn đề chất lượng, là do niên đại này chỉ làm được đến mức độ này.
Trừ phi là quần áo chủng loại làm riêng, cần chọn riêng nguyên liệu, mở cửa hàng quần áo như bọn họ cần suy nghĩ nhiều như thế ư?
Dạng gì đều được, dù sao chủng loại quần áo vốn nhiều.
Trong tiệm này bán quần áo gì, quan trọng nhất vẫn là do Lý Mộng Tuyết định ra, có cô ấy chọn nguyên liệu là được.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là Diệc Thanh Thanh lười, cộng thêm kiên định tin tưởng vầng sáng nữ chính của đồng chí Đại Kim Hoa.
Cửa hàng quần áo đến công ty xưởng quần áo, cuối cùng thành nhãn hiệu quần áo cửa hiệu lâu đời nổi tiếng cả nước, trong nguyên thư đều là dựa vào mình đồng chí Đại Kim Hoa xông ra một vùng trời.
Tuy quá trình gây dựng sự nghiệp rất lâu, đến lúc tuổi già mới có thành tựu cuối cùng, trong quá trình cũng gặp nhiều khó khăn và suy sụp, nhưng cô ấy đều có thể chống đỡ được.
Hiện giờ có mình giải quyết vấn đề tài chính ngay từ đầu, trấn cửa ải vấn đề cắt may và vấn đề chế tác, còn có Vương Linh Linh giúp cô ấy giải quyết vấn đề nguồn cung cấp, Tiền Lai Lai giúp cô ấy quản lý vấn đề tài vụ, cho dù thế nào cũng không kém trong nguyên thư.
Lý Mộng Tuyết nhìn đồng chí Tiểu Kim Hoa quyết tâm muốn phủi tay làm chưởng quầy thì thở dài bất đắc dĩ, cũng may biết cô còn muốn nghiên cứu đồ mỹ phẩm và thực phẩm xong, cũng có thể lý giải.
Cô ấy nói với mình, Tiểu Kim Hoa là nhân viên kỹ thuật, làm là việc trí nhớ, nắm giữ phương pháp bí mật trung tâm của công ty bát thất ngũ nhất bọn họ, còn là kim chủ, mấy việc nhỏ này không cần cô phải nhọc lòng!
Thuyết phục bản thân xong, cô ấy còn có thể mỉm cười cổ vũ đồng chí Tiểu Kim Hoa:
“Chúng ta dựa vào ngành sản xuất quần áo trước, công ty thực phẩm là kế tiếp, cuối cùng mới là công ty đồ trang điểm. Công thức phối chế gì đó cô cũng đừng quá áp lực, làm từ từ thôi, cũng cho mình chút thời gian thả lỏng hưởng thụ cuộc sống, cố lên! Chúng tôi đều tin tưởng cô!”
“Ừm…” Diệc Thanh Thanh ngồi ngay ngắn, mở to đôi mắt nhìn đồng chí Đại Kim Hoa: “Cô không sao đấy chứ? Sao đột nhiên dịu dàng với tôi như vậy?”
Lý Mộng Tuyết nắm chặt tay, cô ấy nhịn!
“Tôi vẫn luôn rất dịu dàng mà! Hơn nữa cô là cổ đông lớn nhất của công ty chúng ta mà! Nói cách khác, mở công ty, vậy cô chính là chủ tịch, nhưng mà cô chỉ muốn phủi tay làm chưởng quầy, tôi chính là tổng tài chấp hành mệnh lệnh của cô, không dịu dàng với cô sao được? Hơn nữa công thức bí mật của hai công ty sau này của chúng ta đều phải dựa vào cô, cô phải chú ý tới sức khỏe của bản thân, mấy chị em chúng ta có thể trở thành phú bà hay không thì phải dựa vào cô.
“Như vậy cũng tốt, tôi là bảo bối của công ty, các cô đều phải che chở tôi!” Diệc Thanh Thanh dõng dạc nói.
“…” Lý Mộng Tuyết nắm chặt tay ken két: “Được.”
“Ha ha, vậy sau này tôi chính là bộ trưởng mua sắm của công ty chúng ta!” Vương Linh Linh phong chức quan cho bản thân, lại nhìn về phía Tiền Lai Lai: “Cô chính là bộ trưởng tài vụ của công ty chúng ta!”
Tiền Lai Lai cười đến đôi mắt híp thành đường thẳng: “Ha ha, tên này nghe thật vang dội!”
Lý Mộng Tuyết đứng dậy, vươn tay.
Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh lập tức hiểu, đây là thủ thế cổ vũ cố lên độc môn không biết Lý Mộng Tuyết học được từ đâu.
Bọn họ đều đứng dậy, vươn tay ra đặt lên tay Lý Mộng Tuyết.
Diệc Thanh Thanh càng biết rõ hành động này, tuy ở niên đại kia của cô, hành động này đã lỗi thời, nhưng mà trong một số phim ảnh quá khứ vẫn có thể thấy được, cô cũng đặt tay lên.
Lý Mộng Tuyết:
“Chúc cửa hàng quần áo của mấy chị em chúng ta làm ăn phát đạt, sau đó làm xưởng mở công ty, mở rộng bản đồ kinh doanh, sau này mỗi chúng ta đều là bà chủ nổi tiếng cả nước! Phú bà lớn! Có tiền có thời gian, ở biệt thự cao cấp, lái siêu xe, bao nuôi… À, không đúng, chuyện này thì không cần, tóm lại, cố lên!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận