Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 511: Tay áo càn khôn

“Minh tệ còn có thể đổi mấy thứ này ư?” Diệc Thanh Thanh kinh ngạc nói.
“Ừm, đồ trên dương thế trên cơ bản đều có thể đổi, tiền và đồ đạc chỉ là một trong số đó. Nhưng đều là tương đương với tiền ở dương thế, chính là vì tiện cho cuộc sống của âm sai người sống như bọn anh, âm đức tích cóp được còn có thể dùng để đổi ít năng lực đặc biệt hay là vật phẩm.” Vân Cô Viễn mở đồ nội thất trong Âm Dương Các trên âm lệnh ra: “Có gỗ đàn, gỗ đỏ, hoa cúc lê… em thích loại nào?”
Diệc Thanh Thanh nhìn anh nhìn không khí trước mặt, lại nghe anh nói tên mấy đồ cô hơi quen thuộc, trong lòng có cảm giác quen thuộc mãnh liệt.”
“A Viễn, anh nói có thể dùng âm đức đổi năng lực đặc biệt, không phải là tay áo càn khôn hay không gian tùy thân đấy chứ?”
“Tay áo càn khôn thì anh hiểu, nhưng mà không gian tùy thân là gì?” Vân Cô Viễn không nghe hiểu lắm.
“Không gian tùy thân không khác tay áo càn khôn lắm, chính là có được một nơi tư nhân, có thể gửi rất nhiều đồ. Thậm chí giống như một thế giới thu nhỏ, có thể trồng rau nuôi đồ gì đó.” Diệc Thanh Thanh giải thích một chút.
“Anh hiểu, thực sự có năng lực đặc biệt như tay áo càn khôn, tên là âm thổ quỷ đạo, có thể gửi vật chết, không thể trồng rau nuôi động vật, là dùng để dưỡng âm hồn, yêu cầu này cần âm đức hơi nhiều. Anh tích cóp mười mấy năm mới đổi được thứ này, có đôi khi hồn thể đi ra ngoài tiêu hao quá lớn, hay là bị thương, sẽ tu dưỡng ở trong này.” Vân Cô Viễn nói: “Ngoại trừ thứ không có sinh mệnh, cũng chỉ có âm hồn có thể tiến vào. Đợi chúng ta sống thọ và chết tại nhà, anh dẫn em đến âm thổ quỷ đạo của anh xem.”
Diệc Thanh Thanh ngây ngốc gật đầu, sao cô cảm thấy bổng lộc âm sai của A Viễn đổi chức năng có chút giống với hệ thống đánh dấu của cô như vậy.
Đều có không gian, đều có thể đổi đồ, còn đều khen thưởng tứ hợp viện.
Thực ra đồ vật cho bọn họ cuối cùng đều tương tự, chẳng qua hình thức thu hoạch đồ không quá giống nhau.
Cô dựa vào đánh dấu khắp nơi đạt được đồ vật, A Viễn là dựa vào nhiệm vụ bắt quỷ lấy bổng lộc đổi đồ vật.
Phương thức hệ thống của cô càng hiện đại hóa hơn một chút, là hình thức cô dễ dàng lý giải.
Dựa theo cách nói của A Viễn, âm lệnh của hắn là một quyển sách người khác không nhìn thấy.
Bên trong có nhiệm vụ âm sai, còn có Âm Dương Các lĩnh đổi bổng lộc.
Nghe anh miêu tả, là loại tương đối cổ xưa.
Có khả năng hệ thống của cô là lấy công đức đổi, cho nên đồ thu hoạch được dễ hơn A Viễn một chút.
Nhưng A Viễn làm âm sai, cũng có một số thứ đặc sắc, là thứ hệ thống đánh dấu của cô không có, không thể nói rõ ai tốt ai xấu.
Diệc Thanh Thanh còn đặc biệt hỏi âm lệnh của A Viễn có nguồn gốc từ đâu, thứ này khác với hệ thống đánh dấu của cô.
Âm lệnh là sản phẩm của địa phủ, hệ thống đánh dấu là sản phẩm của trời đất liên hợp.
Cho nên đồ vật bên trong có khác biệt là chuyện rất bình thường.
Chuyện thần kỳ bí ẩn như vậy, A Viễn đều nói hết với cô, không có một chút giấu giếm.
Diệc Thanh Thanh cũng có bí mật không dám nói, biết phần tin tưởng này hiếm có cỡ nào.
Cô vốn định giấu chuyện hệ thống đánh dấu trong lòng cả đời, hiện giờ cũng có chút dao động.
Nói đến cùng, không dám nói những chuyện này là vì bàn tay vàng quá trân quý, mà lòng người khó dò, nhỡ đâu nhìn nhầm người, có khả năng đưa tới phiền phức và nguy hiểm cho mình.
Vì bảo vệ mình, cô mới cần bảo mật chuyện này.
Nhưng mức độ thần bí và mức độ trân quý của âm lệnh không phân cao thấp với hệ thống đánh dấu của cô.
Anh không sợ mình nổi lòng tham, mình lo lắng nhiều như vậy làm gì?
“A Viễn, thực ra em cũng có thứ giống với âm lệnh của anh, nhưng mà không phải làm nhiệm vụ lấy bổng lộc, là cần tới một số nơi mới có thể lấy được ít đồ, khi ngủ có thể học tập với người ta. Thực ra em cũng tích cóp được ít đồ cổ, đều là tới như vậy, vừa rồi hỏi anh chuyện tay áo càn khôn, là vì em có năng lực này.” Diệc Thanh Thanh miêu tả đại khái chức năng của hệ thống đánh dấu, cố gắng dùng ngôn ngữ người thời đại này có thể hiểu.
Thứ như hệ thống, nói ra người ở thời đại này chưa chắc đã hiểu, giống như A Viễn không nghe hiểu không gian tùy thân là gì.
Nói xong cô thoáng thấp thỏm nhìn Vân Cô Viễn, lại phát hiện anh không có chút kinh ngạc nào, khiến cô cực khổ giấu giếm như là kẻ ngốc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận