Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 783: Món kho của Diệc gia 3

Triệu Hương Lan vừa nghe thấy tiếng gọi thì bớt thời gian quay đầu lại, vẫy tay với cô:
“Con gái!”
“Ồ, đây là con gái bà à! Trông thật xinh xắn, có đối tượng chưa?” Tới mua đồ ăn là khách quen, quen Triệu Hương Lan.
“Có rồi, người phía sau ấy, hai đứa đều là sinh viên của đại học Đế Đô!” Triệu Hương Lan vừa khoe vừa đẩy mạnh tiêu thụ: “Con gái và con rể tôi đều thích ăn đồ kho của nhà chúng tôi! Đặc biệt là đậu phụ khô kho này!”
Người nọ vốn chỉ mua gỏi rong biển: “Vậy cho tôi thêm một phần đậu phụ khô kho!”
“Được!” Triệu Hương Lan lập tức lấy cho bà ấy.
Gọi một tiếng con gái xong, hoàn toàn bỏ qua Diệc Thanh Thanh.
“…”
Hình như mẹ cô còn rất thích thú.
“Thanh Thanh, tới đây ngồi, phía sau có ghế!” Tô Thải dành thời gian tiếp đón cô một lát.
“Chị dâu, chị và mẹ ăn cơm trước đi, chúng em tới giúp đỡ bán.” Diệc Thanh Thanh nói.
Lúc này đều đã qua giờ ăn trưa, chỉ sợ bọn họ đã đói lả.
Thực ra đồ ăn trên quầy hàng không nhiều lắm, Diệc Thanh Thanh, Vân Cô Viễn, cha Diệc tiếp nhận công việc, anh Diệc ở bên cạnh chăm sóc hai đứa bé.
Mẹ Diệc và chị dâu ăn cơm xong, cũng cùng giúp đỡ, khi hơn 3 giờ đồ ăn trên sạp chỉ còn một ít.
“Được rồi, chút đồ ăn này để lại buổi tối ăn đi ạ, dọn quán thôi!” Tô Thải nói.
Hôm nay em gái mới trở về đã tới giúp cả trưa, trở về sớm một chút làm ít đồ ăn ngon đón gió cho cô.
Cả nhà cùng nhau trở về, Tô Thải vì biểu đạt hoan nghênh, tự mình vào bếp nấu một bàn đồ ăn, trời còn chưa tối cả nhà bọn họ đã bắt đầu ăn cơm tối.
Ăn cơm xong, Tô Thải lại bắt đầu chuẩn bị đồ ăn cần bán ngày mai: “Hôm nay chúng ta làm thêm hai trăm suất, nhân mấy ngày ăn tết, dục vọng mua sắm của mọi người cao bán nhiều một chút.”
Thường ngày những người khác phải đi làm, có thể giúp đỡ có hạn, một ngày chỉ làm khoảng 300 suất.
Mấy ngày nay mọi người đều nghỉ, đám Thanh Thanh cũng trở về, người nhiều sức mạnh lớn, cô ấy chuẩn bị mỗi ngày làm 500 suất.
Những người khác cũng giúp đỡ, cha Diệc và Vân Cô Viễn thái rau, anh Diệc rửa rau, Diệc Thanh Thanh và mẹ Diệc giúp chị dâu kho, ngay cả Tiểu Tuệ và Tư Tư đều giúp chia gia vị, đúng là cả nhà đều ra trận.
Vì làm đồ kho, trong nhà mua thêm mấy bếp lò, mấy nồi to.
Đợi làm đồ ăn xong, mọi người mới nhàn rỗi ngồi xuống nói chuyện.
Tô Thải lấy túi tiền hôm nay ra, anh Diệc còn giúp cô ấy ôm một rương gỗ có khóa tới.
Cả nhà ngồi vây quanh trước bàn.
“Đếm tiền thôi!” Tư Tư vỗ tay hoan hô.
Tô Thải đổ tiền lên mặt bàn, đếm một lát.
Mỗi ngày khi đếm tiền, mệt mỏi lúc trước cũng biến thành vui sướng.
Cô ấy đếm hai lần: “Hôm nay bán được tổng cộng 337 tệ 5 hào 2 xu! Kiếm lời hơn hôm qua 8 tệ!”
Cô ấy lấy chìa khóa mở rương gỗ nhỏ ra, lấy sổ sách bên trong ra ghi lại con số.
“Chị dâu, lợi nhuận là bao nhiêu vậy?” Diệc Thanh Thanh hỏi.
Tô Thải trừ đi chi phí nguyên liệu đồ ăn hôm nay nói: “40 tệ 6 hào 2 xu.”
“Một ngày có thể kiếm được bằng 1 tháng của mẹ và cha con, thật sự không tệ.” Triệu Hương Lan cười tủm tỉm nói.
Con gái mình có năng lực, con trai cũng tìm được người vợ có năng lực, cuộc sống này càng ngày càng có hi vọng!
Diệc Thanh Thanh tính toán, lợi nhuận này khoảng 12%, thật sự không tệ.
Đổi lại đời sau làm đồ kho như thế, cho dù thế nào lợi nhuận cũng phải 30% đến 40%.
Bởi vì điều kiện cuộc sống của mọi người tốt, nỡ tiêu tiền vào đồ ăn, cho dù ít lãi tiêu thụ mạnh, giá cũng mạnh hơn hiện giờ nhiều.
Đồ ăn hiện giờ, đa số mọi người đều dựa theo ích lợi thực tế, mới có thể suy xét hương vị.
Quan trọng nhất chính là quán đồ kho chỉ có mình Tô Thải bận việc, mỗi ngày có thể làm đồ kho cũng có hạn, nếu sau này mở rộng quy mô mà nói, vẫn có thể kiếm được nhiều tiền hơn.
Hơn nữa hôm nay nhìn dáng vẻ bày quán của chị dâu, cô cũng tự mình thể nghiệm một lát, thời tiết tốt còn dễ nói, nếu thời tiết không tốt thì quá chịu tội.
Vì thế cô kiến nghị:
“Chị dâu, sang năm mua cửa hàng mở đi, mở cửa chị sẽ thoải mái hơn chút, gió mưa cũng không sợ, đánh ra thanh danh, muốn mua đương nhiên sẽ đến tiệm mua. Nếu mỗi ngày bán hết đồ kho từ sớm, thì có thể mời người tới giúp đỡ, tuy chi phí ít đi chút nhưng chị dâu cũng có đủ thời gian, mỗi ngày có thể chuẩn bị nhiều đồ kho hơn, doanh số cũng tăng lên.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận