Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 772: Cuộc họp cổ đông 2

“Chia tiền không tích cực, tư tưởng có vấn đề.” Lý Mộng Tuyết liếc cô một cái: “Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta chia hoa hồng, cô không sốt ruột sao?”
Diệc Thanh Thanh không sốt ruột trọn tròn mắt nói dối: “Tôi coi tiền tài như cặn bã!”
“Xì… Hi vọng lát nữa cô đừng quá khiếp sợ!” Lý Mộng Tuyết vô cùng sốt ruột: “Đi thôi đi thôi, đến phòng họp ở tầng 2 mở họp!”
“Các em đi đi, chị đến phòng bếp làm bữa ăn khuya, các em nói xong thì vừa vặn ăn mừng.” Tiền Đa Đa nói.
Cô ấy rất đúng mực, mình là lấy tiền lương, một tháng tận 60 tệ, tương đương gấp đôi công nhân chính thức ở nhà xưởng, còn bao ăn bao ở, mỗi bữa đều có thịt.
Thường ngày thảo luận hạng mục công việc kinh doanh trong tiệm, cô ấy làm cửa hàng trưởng tham dự thảo luận, đưa ra chút ý kiến còn được.
Lần này là cuộc họp cổ đông chia hoa hồng, cô ấy tham dự thì không được tốt lắm, cô ấy là nhân viên không phải cổ đông.
“Ai da, chị Đa Đa chị cũng đi đi, chúng em còn phải thảo luận trọng điểm phát triển của công ty năm nay, chiếu cố cửa hàng trưởng nhiều nhất là chị, chị không tới sao được?” Lý Mộng Tuyết giữ cô ấy lại.
Tiền Đa Đa là nhân tài chiêu mộ các vị trí khác nhau, còn giỏi ăn nói, là hạt giống tốt làm tiêu thụ, quản lý cửa hàng cũng rất tốt.
Vì thế bốn bọn họ lén thảo luận, quyết định chia cho chị Đa Đa ít cổ phần trước, để chị ấy phụ trách tiêu thụ và nhân sự của công ty.
Nhưng mà chuyện này còn chưa nói cho chị ấy, thuộc kinh ngạc vui mừng ngày hôm nay.
“Đúng vậy đúng vậy, sao có thể để chị đi làm đồ ăn khuya một mình được, lát nữa chúng ta họp xong lại cùng nhau đi làm.” Diệc Thanh Thanh cũng nói.
Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh cũng kéo Tiền Đa Đa lên lầu.
“Vậy được rồi.” Bọn họ đều đã nói như thế, Tiền Đa Đa cũng không tiện từ chối nữa.
Bọn họ tin tưởng mình, mình cũng phải không làm thất vọng sự tin tưởng của bọn họ mới đúng.
Bảo những người khác đến phòng họp ngồi trước, Lý Mộng Tuyết và Tiền Lai Lai về phòng ngủ của nhân viên, lấy rương khóa dưới giường Tiền Lai Lai, lấy một túi vải to ra mang tới phòng họp, đặt trên bàn to ở phòng họp.
Số tiền này là mấy ngày trước Tiền Lai Lai lấy từ ngân hàng ra, kiểm kê tổng lợi nhuận của công ty năm nay.
Lý Mộng Tuyết ngồi nghiêm chỉnh, mở màn ngắn gọn:
“Công ty quần áo bát thất ngũ nhất của chúng ta thành lập ngày 16 tháng 1 năm 1980, hôm nay vừa vặn là tròn 1 năm. Một năm này công ty chúng ta từ ban đầu 4 người, mở rộng tới 15 người, quần áo cũng có thanh danh ở Đế Đô, sáng lập ra công trạng không tệ. Bây giờ mời giám đốc tài vụ của chúng ta Tiền Lai Lai báo cáo đơn giản thành tích một năm qua của chúng ta.”
Tiền Lai Lai đã nhớ kỹ trong đầu con số lợi nhuận của công ty, không cần nhìn sổ nói ra:
“Từ năm ngoái đến hết ngày hôm qua, bán được tổng cộng 4380 chiếc áo, bình quân mỗi ngày bán được 12 chiếc, tổng doanh số bán hàng là 153.316 tệ, lợi nhuận là 76.758 tệ. Đây là bảng báo cáo tỉ mỉ tôi tổng kết, mọi người có thể nhìn kỹ.”
Cô ấy tính sổ rất chăm chỉ, mỗi tuần, mỗi tháng, mỗi quý đều tính, hiện giờ dựa theo mấy tháng viết ra giấy, cô ấy tự tay sao chép thành năm phần, đưa cho mỗi người.
Một năm này tuy mệt mỏi, nhưng mà là một năm thỏa mãn nhất, có thành tựu nhất của cô ấy, trước đây cô ấy hoàn toàn không dám tưởng tượng tới sẽ kiếm được nhiều tiền như vậy.
Tiền Đa Đa cầm bảng báo cáo, liếc mắt qua mấy lần, thành tích thực sự khiến cô ấy kinh hãi, nhưng cô ấy chỉ xem trọng phát triển của cửa hàng hơn nữa, cũng không có ý tưởng gì khác.
Sổ sách là Tiền Lai Lai tính ra, đương nhiên cô ấy biết rõ nhất, cho nên không có bất ngờ gì.
Ngay cả Lý Mộng Tuyết và Tiền Lai Lai cũng vì gần đây thường xuyên ở trong tiệm, nhìn thấy bảng báo cáo cô ấy tính ra, đối với con số này cũng đã có đoán trước, cảm xúc hưng phấn đã sớm mất đi không ít, chỉ còn lại vui vẻ.
Chỉ có Diệc Thanh Thanh hoàn toàn phủi tay làm chưởng quầy, cho nên không biết gì, cô nghe Tiền Lai Lai báo cáo thì hoảng sợ, vừa nhìn báo cáo trong tay trên mặt lộ rõ kinh ngạc vui mừng.
Tài chính của cửa hàng quần áo thêm vào chỉ mất 1 vạn tệ, một năm qua đi, vậy mà lợi nhuận hơn bảy vạn, gấp bảy tám lần!

Bạn cần đăng nhập để bình luận