Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 472: Lỏng một giây

Hơn nữa Vân Cô Viễn còn nắm chặt tay cô, gật đầu chào hỏi với người đang đi về phía bọn họ:
“Thầy Dư, buổi sáng tốt lành ạ!”
Diệc Thanh Thanh: “!!!”
“Buổi sáng tốt lành, Tiểu Vân, đây là đối tượng của em đúng không?” Dư Tổ Chinh cười tủm tỉm hỏi.
Tuy có chút đột ngột, nhưng Diệc Thanh Thanh nhanh chóng kịp phản ứng, vội vàng chào hỏi tự giới thiệu mình:
“Em chào thầy Dư, em là Diệc Thanh Thanh lớp điều chế thuốc.”
“Đối tượng của em.” Vân Cô Viễn bổ sung một câu.
“Ha ha ha, Tiểu Vân, làm tốt lắm, lừa được sinh viên đứng đầu lớp điều chế thuốc tới tay!” Dư Tổ Chinh biết Diệc Thanh Thanh, là hạt giống tốt không phân cao thấp với Vân Cô Viễn, đáng tiếc đăng ký điều chế thuốc, Lý Mai vẫn luôn khoe khoang rất lâu trước mặt ông ấy: “Tiểu Diệc à, hay là chuyển tới lớp lâm sàng bọn thầy đi, còn có thể học tập với Tiểu Vân, cùng tiến bộ!”
Diệc Thanh Thanh không nghĩ tới thầy Diệc này không câu nệ tiểu tiết như vậy, lắc đầu như trống lắc:
“Không được không được, em thích điều chế thuốc. Em học điều chế thuốc, A Viễn học lâm sàng, cũng có thể cùng nhau tiến bộ!”
“Được rồi, hai em đi chơi đi, thầy không quấy rầy hai em nữa, nhưng mà không thể giảm thành tích nhé!” Dư Tổ Chinh đào người không thành, nói hai câu rồi thả bọn họ đi.
Nhìn thầy Dư đi xa, Diệc Thanh Thanh mới thở phào nhẹ nhõm: “A Viễn, đó là cố vấn học tập lớp lâm sàng bọn anh ư?”
Cô nhớ rõ từng nghe Chu Tĩnh nói, cố vấn học tập của bọn họ họ Dư.
Vân Cô Viễn “ừm” một tiếng.
Hiện giờ Diệc Thanh Thanh đã biết, đồng chí Vân không sợ nắm tay cô bị người khác nhìn thấy, người ta thấy thầy giáo còn dám nắm tay cô chào hỏi nữa mà!
Vậy vừa rồi buông lỏng là có ý gì?
Đổi tư thế nắm tay ư?
Nhưng hình như không đổi mà?
Diệc Thanh Thanh không hiểu được, nên kệ anh.
Tóm lại là mục đích muốn nắm tay với đồng chí Vân của cô đã thực hiện được, trái tim đập rất nhanh, ha ha!
Hai người tay nắm tay, ra khỏi trường học, sau đó đến tiệm cơm mua bữa sáng, khi ngồi trước bàn ăn cơm tay hai người mới tự nhiên buông ra.
Đợi ăn bữa sáng xong, khi đứng dậy, Vân Cô Viễn lại vô cùng tự nhiên nắm tay Diệc Thanh Thanh.
Anh đã cho cô cơ hội rút tay ra, nếu cô không có ý buông tay vậy thì anh sẽ không buông ra nữa.
Hai người ngồi xe đến bưu cục, không có thư, chỉ có một túi đồ.
Nhìn thấy túi đồ này, Diệc Thanh Thanh thoáng thở phào nhẹ nhõm, mẹ cô còn biết gửi đồ cho cô, xem ra là không tức giận.
Cô xách theo túi đi cùng Vân Cô Viễn tới công viên gần đây, lúc này mới mở túi ra xem.
Mở túi ra bên trong có một lá thư rất dày.
Diệc Thanh Thanh liếc mắt nhìn Vân Cô Viễn một cái: “A Viễn, em mở ra nhé!”
Vân Cô Viễn gật đầu.
Diệc Thanh Thanh hít sâu một hơi, xé rách lá thư lấy ra tận ba tờ, viết tràn đầy một tờ giấy mở ra.
“Diệc Thanh Thanh! Tiền đồ của con đâu!”
Là cô xem nhẹ lửa giận của mẹ, tức tới mức không viết đầu đề thư, trực tiếp mắng ra!
hơn nữa dấu chấm than cuối cùng trực tiếp chọc thủng ba tờ giấy, có thể thấy được khi viết thư, lực mạnh tới mức nào.
Nếu là dùng bút chì, chỉ sợ đầu bút chì đã sớm bị gãy.
Cũng may hiện giờ mẹ cô ở cách xa ngàn dặm, không thể đánh tới chỗ cô!
Ổn định tâm trạng một lát, cô tiếp tục đọc.
“Là ai viết thư thề, sẽ không tự mình tìm đối tượng yêu đương ở nông thôn? Lại còn dám gạt mẹ! Nói là thi đỗ đại học mới ở bên nhau, lừa ai chứ? Con là do mẹ sinh ra, đừng nghĩ lừa được bà đây, mẹ còn chưa già mà hồ đồ đâu! Năm kia con về nhà, mẹ nói với con giới thiệu đối tượng cho con xem mắt, chuẩn bị sớm một chút, con nói cái gì mà cho con thêm 1 năm, có phải con đã nổi lên tâm tư từ lúc đó hay không?”
Diệc Thanh Thanh: “…”
Mẹ ruột quá thông minh đúng là không dễ lừa gạt.
“Giới thiệu đối tượng ư?” Giọng nói của Vân Cô Viễn hơi ấm ức.
Diệc Thanh Thanh cười gượng nói:
“Mẹ em cảm thấy em lớn tuổi, muốn khi em trở về ăn tết thì đi xem mắt, làm quen sớm một chút. Nhưng mà không phải em đã từ chối rồi sao, đã nói là đợi tới thời gian thích hợp thì sẽ ở bên anh mà, em chính là nói được thì làm được!”
“Lúc ấy em tính toán trong năm này sẽ ở bên anh ư?” Vân Cô Viễn hỏi.
“!!!” Xong rồi, cô là dựa theo thời gian khôi phục thi đại học nói kỳ hạn một năm với mẹ cô, nhưng khi nói với đám Vân Cô Viễn, còn cố ý dùng báo chí làm yểm hộ, như vậy có tính là bị lộ hay không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận