Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 784: Bất động sản Nam Bình

“Đúng là nên làm vậy.” Tô Thải gật đầu: “Lúc đầu chị cũng nghĩ tới, nhưng mà vẫn luôn không có thời gian đi xem nhà, tính toán đợi năm sau tính tổng tiền lời ra, lại đến cục quản lý nhìn xem. Không chỉ mua cửa hàng chị nghĩ còn phải đổi nhà to cho nhà chúng ta. Tiểu Vân tới cũng không thể luôn ngủ với cha được, Tiểu Tuệ và Tư Tư cũng lớn, cũng phải có phòng riêng, làm đồ kho cũng phải ở nơi rộng rãi chút mới được, chỗ hiện giờ cũng không ổn.”
“Như vậy đi, còn mấy ngày nữa là ăn tết, quầy hàng cũng không cần nhiều người giúp đỡ như vậy, chuyện đồ tết trong nhà cứ giao cho em và A Viễn, thuận tiện cũng đến cục quản lý nhà ở xem phòng và giá cả. Chúng em rất quen thuộc chuyện này, như vậy năm sau có thể giải quyết xong chuyện này.” Diệc Thanh Thanh nghĩ một lát nói.
Hiện giờ xem ra cửa hàng đồ kho vẫn phải làm giàu từ nơi này, hiện giờ công việc ở nhà máy còn tính ổn định, chỉ sợ mấy năm này chị dâu và cha mẹ đều không rời khỏi huyện Nam Bình, chuyện dọn tới Hải Thị phát triển chỉ sợ phải đợi thêm mấy năm nữa.
Một khi đã như vậy, vẫn nên mua nhà ở trước.
Cho dù là nhà ở Hải Thị hay là nhà ở Nam Bình, đều có không gian tăng giá trị.
Hơn nữa dựa theo lợi nhuận của quán đồ kho, một năm nay tính ra, chỉ sợ tổng lợi nhuận còn không bằng tiền chia hoa hồng ở cửa hàng quần áo năm nay của mình Diệc Thanh Thanh.
Số tiền này muốn mua nhà ở mua cửa hàng ở Hải Thị vẫn có chút như trứng chọi đá, nhưng mà ở Nam Bình thì dễ nói hơn nhiều.
“Được! Vậy vất vả cho em và Tiểu Vân quá.” Tô Thải nói, có bọn họ giúp đỡ, có thể bớt được rất nhiều chuyện.
Sáng sớm tinh mơ hôm sau, Diệc Thanh Thanh đến cục quản lý nhà ở.
Lần này cô có kinh nghiệm, đặc biệt tới lúc cục quản lý nhà ở mới mở cử, nhân viên vừa mới đi làm, quả nhiên thấy được địa điểm đánh dấu như khi ở cục quản lý nhà ở Đế Đô.
Nhưng mà cục quản lý nhà ở ở Nam Bình không chia văn phòng khác nhau, mà là một phòng to, chia làm ba chỗ làm việc, có chuyên quản lý nhà cho thuê, có chuyên quản lý mua bán nhà ở, cũng có chuyên sang tên bất động sản.
Bên cạnh mỗi bàn làm việc đều có một điểm đánh dấu.
Cô không tính toán mua quá nhiều nhà ở bên Nam Bình, trong nhà cũng giống vậy, mua cửa hàng, lại mua một nhà ở là được.
Cho nên Diệc Thanh Thanh không đánh dấu toàn bộ, chỉ đánh dấu bên bàn làm việc mua bán nhà ở.
[Đánh dấu ở cục quản lý nhà ở huyện Nam Bình, nhận được một quyển sổ tay bất động sản của huyện Nam Bình (hạ) (thông tin mua bán nhà).]
Có quyển sách này, xem nhà sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Quyển sách tới tay, Diệc Thanh Thanh kéo Vân Cô Viễn rời đi, bận rộn đi chợ sáng mua đồ ăn, chuẩn bị đồ tết.
Đợi về đến nhà, cô lập tức kéo Vân Cô Viễn vào phòng nghiên cứu sổ tay bất động sản.
Nhìn một lát thì sắp tới giữa trưa, lại đi ra ngoài nấu cơm, dùng hộp cơm đựng đồ ăn đưa qua cho đám chị dâu, buổi chiều tiếp tục đi mua đồ, rảnh rỗi thì nghiên cứu quyển sách bất động sản.
Quán đồ kho của Diệc gia mãi 5 giờ chiều ngày 29 tháng chạp mới kết thúc việc kinh doanh năm nay, dọn quan xong chuẩn bị về nhà ăn tết.
30 tết, nhà bọn họ làm bữa cơm đoàn viên phong phú, gói sủi cảo, đồ ăn ngon hơn năm trước.
Ngoại trừ ăn một bữa phong phú ra, thời gian dùng để giải trí năm nay cũng dùng để nói về đồ ăn kho năm tới, tính tiền lời năm này, lại chia hoa hồng.
Dùng cách nói của mẹ cô để nói, dó chính là đếm tiền mạnh hơn bất cứ hoạt động giải trí nào.
Nhiều tiền như vậy, chỉ nhìn thôi đều có thể cười to, đâu cần hoạt động giải trí gì đó?
Ngay cả Tiểu Tuệ và Tư Tư khi đếm tiền, đều có thể ngồi yên.

Tô Thải tính sổ sách năm nay xong, công bố kết quả: “Tổng tiền lời của quán đồ kho chúng ta năm nay là 96576,8 tệ!”
“Nhiều như vậy ư?” Giọng nói của Diệc Chí Cương đều hơi phiêu!
Anh ta biết quán đồ kho của vợ làm ăn tốt, mỗi ngày ghi sổ đếm tiền đều rất lâu, nhưng anh ta chỉ biết kiếm được tiền, không biết một năm này lời nhiều như vậy.
Đừng nói là hơn chín vạn, cho dù là hơn 1 vạn lúc trước anh ta cũng chưa từng thấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận