Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 277: Anh thích tôi? Anh chắc chắn không

Trịnh Hiểu Long cảm thấy ngực mình như bị cắm một mũi tên.
Vương Linh Linh và Tiền Lai Lai cũng đang thảo luận: “Oa, tư thế này chụp ra trông thật đặc biệt, đặc biệt là bức ảnh của bốn đóa Kim Hoa!”
Tiền Lai Lai nhìn thấy hai bức đầu còn đỡ, khi thấy bức cuối cùng vô cùng ghét bỏ nói:
“Ảnh chụp ba người lúc cuối là cái quỷ gì thế, Trần Chí Hòa, sao anh dựa vào tôi gần như vậy? Còn nữa, Linh Linh, sao cô cách tôi xa như thế? Quả thực là lãng phí tiền!”
Trần Chí Hòa nuốt nước bọt, hít sâu một hơi nói: “Bởi vì tôi muốn đứng gần em hơn một chút…”
Càng nói giọng càng nhỏ, tới cuối cùng y như muỗi kêu.
Tiền Lai Lai nghi ngờ ngoáy lỗ tai: “Anh nói anh muốn làm gì?”
“Không có gì...” Trần Chí Hòa lập tức nhát gan không dám nói lại.
“Tôi nghe thấy, anh ấy nói anh ấy muốn đứng gần cô hơn một chút, bởi vì anh ấy thích cô!” Lý Mộng Tuyết nhìn Trần Chí Hòa cứ dông dài mãi như vậy, trực tiếp lặp lại lần nữa giúp anh ta, cũng nói thêm một câu.
Tiền Lai Lai nhìn Trần Chí Hòa với vẻ khiếp sợ, vẻ mặt không dám tin chỉ vào mình:
“Anh thích tôi? Anh chắc chắn không?”
Cũng may hiện giờ Trần Chí Hòa phơi nắng đủ đen, nếu không có khả năng mặt sẽ đỏ đến mức nổ mạnh:
“Tôi chắc chắn, Lai Lai em rất tốt, tôi… Thích em, muốn… Muốn làm đối tượng với em, em… Tôi…”
“Đối tượng cái rắm, bà đây kiếm đồ ăn nuôi sống mình đều khó, không có thời gian yêu đương, càng không có của cải để yêu đương!”
Tiền Lai Lai cảm thấy vì năng lực của mình mà bị người ta nhắm tới, ngày nào cũng bận rộn việc này việc kia, bận rộn cuộc sống, sao có thời gian tìm đối tượng?
Cũng không có đồ để hẹn hò.
Lý Mộng Tuyết và Diệc Thanh Thanh đối xử rất tốt với đối tượng của mình, tặng thứ này tặng thứ kia, cô ấy ăn no còn khó, không có tinh lực đối xử tốt với người khác.
Cho dù là hai bên cho nhau cũng không được.
Hơn nữa Trần Chí Hòa…
Thường ngày bất hiện sơn bất lộ thủy, đột nhiên nói thích mình quá đột ngột, Tiền Lai Lai này là người nói một câu thích là có thể lừa được sao?
Quan trọng nhất chính là cô ấy không thể vứt bỏ Linh Linh đáng thương, nếu hai bọn họ thật sự thành đôi, Linh Linh lẻ loi quá đáng thương, không lâu trước cô ấy mới nói sẽ độc thân với cô ấy.
Tình cảm của Trần Chí Hòa đối với Tiền Lai Lai bị vạch trần ra trước, Diệc Thanh Thanh cảm thấy đã nằm ngoài dự kiến, nhưng ở trong tình lý.
Là do Tiền Lai Lai và Lý Mộng Tuyết có quan hệ tốt hơn trong sách xúc tiến chuyện này.
Nhưng mà lúc này Tiền Lai Lai thật sự cần nỗ lực rất nhiều, mới có thể sống tốt.
Diệc Thanh Thanh thấy được ý nghĩ của cô ấy hiện giờ, cảm thấy không có gì đáng trách.
Cộng thêm lúc trước Trần Chí Hòa làm quá ít, tuy có chút chú ý tới cô ấy và hành động tới gần cô ấy, nhưng từ trước tới nay đều rất mờ mịt, ngay cả thùng nước cugx không khiêng giúp cô ấy, không có chiếu cố thì lấy đâu ra hảo cảm?
Nếu là mịt mờ yêu thầm, không nói ra miệng, không dùng hành động trả giá, cũng không cầu đáp lại thì tất nhiên là không sao.
Nhưng muốn người ta đồng ý, không làm chút chuyện gì đó khiến người ta cảm nhận được bạn đối xử đặc biệt với cô ấy, chậm rãi sinh ra hảo cảm với bạn, nếu không dựa vào cái gì người ta đồng ý với bạn?
Cho dù là nhất kiến chung tình, cũng phải có giai đoạn ái muội và tiến thêm một bước tìm hiểu tiếp xúc, mới có thể xác nhận quan hệ.
Lúc ấy Vân Cô Viễn cũng rất mịt mờ, nhưng chuyện anh ấy làm không ít, cộng thêm nắm chắc đúng mực, không muốn tạo thành bối rối cho cô, cũng không cầu đáp lại.
Nếu không phải cô tự mình phát hiện ra đi hỏi, anh sẽ không nhanh chóng để lộ tâm ý của mình như vậy.
Nếu là khi mình không rõ nguyên do anh nói thẳng ra là thích mình, muốn làm đối tượng với mình, vậy Diệc Thanh Thanh chỉ có đáp án từ chối.
Cho nên lúc này Tiền Lai Lai có cảm giác không trâu bắt chó đi cày, mới có thể cảm thấy đột ngột.
Lúc này Lý Mộng Tuyết tác hợp có chút hơi nóng vội.
Trong sách tình cảm của Trần Chí Hòa và Tiền Lai Lai còn khá tốt, thấy Trần Chí Hòa bị lời nói không chút lưu tình của Tiền Lai Lai đả kích, Diệc Thanh Thanh sợ đoạn tình cảm này của bọn họ sinh ra khúc mắc gì đó, cho nên nói một câu nhắc nhở anh ta:
“Thích hay không không phải nói miệng là được, người nào cũng có một cái miệng, còn phải dựa vào hành động mới được.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận