Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 649: Quá khó định ra

Nhưng chuyện quần áo, cô là kỹ thuật may tốt, nhưng cô chắc chắn không có khả năng may vá, cô chỉ có thể cung cấp một ít phương pháp cắt may và bản vẽ thiết kế.
Thậm chí còn phải nỗ lực đừng vượt quá mức quy định khiến Lý Mộng Tuyết nhìn ra được gì đó, trái lại Lý Mộng Tuyết càng có nhiều ưu thế để phát huy, càng chiếm ưu thế.
Diệc Thanh Thanh không ngại trong công ty quần áo, Lý Mộng Tuyết chiếm lớn hơn mình, cô chỉ muốn kiếm tiền, phủi tay làm chưởng quầy, không có chút hứng thú đối với việc quản lý công ty, nhưng bọn họ so ưu thế phương diện này kiểu gì?
Quá khó định ra.
Nhưng Lý Mộng Tuyết đưa ra phương án chia hoa hồng bản vẽ thiết kế, cô lập tức sáng tỏ, người nào thiết kế quần áo, bán được bao nhiêu, vậy thì chia phần trăm từ lợi nhuận, vô cùng công bằng.
Thiết kế quần áo có tính bắt chước quá cao, người khác mua một bộ trở về, tháo ra một chút là có thể phục chế lại, cần phải thường xuyên có thiết kế mới.
Không giống với thực phẩm và mỹ phẩm dưỡng da, có thể bảo mật, luôn duy trì địa vị độc nhất.
Cho nên quần áo chỉ có thể dựa vào năng lực thiết kế chiếm cổ phần thì hơi quá mức, dựa theo doanh số phân chia là tốt nhất.
Diệc Thanh Thanh cảm thấy chuyện chia hoa hồng bản vẽ thiết kế, Lý Mộng Tuyết nghĩ chu đáo hơn cô.
“Làm quần áo mà nói, giai đoạn đầu quy mô còn nhỏ, chúng ta chắc chắn không thể thuê người làm quần áo, vẫn nên do chúng ta làm đúng không? Thanh Thanh không muốn tốn quá nhiều thời gian vào chuyện này, vậy giai đoạn đầu tôi có thể giúp đỡ làm, ngoài ra tôi học kế toán, tính sổ sách cũng được.” Tiền Lai Lai nhanh chóng tìm được vị trí của mình.
Ý tưởng này không mưu mà hợp với Lý Mộng Tuyết:
“Sau này cô sẽ làm quản lý tài vụ đi, giai đoạn khởi bước làm quần áo cũng cần cô giúp đỡ.
Ưu thế của chúng ta chính là tự mình thiết kế được quần áo, Thanh Thanh có thể thiết kế, tôi cũng có thể thiết kế, cho nên chắc chắn là phải tự mình làm bán.
Lúc mới đầu có thể bày quán bán một ít trước, bày quán bán tốt thì mua cửa hàng mặt tiền, làm xưởng quần áo nhỏ. Mở cửa hàng xong chúng ta lại mở rộng quy mô, mở chi nhánh đến những nơi khác nhau, xưởng nhỏ biến thành xưởng quần áo, như vậy đi bước một khuếch trương ra, cuối cùng trở thành một nhãn hiệu lớn nhà nhà đều biết.
Cho nên ít nhất giai đoạn khởi bước ở giai đoạn đầu chúng ta sẽ không thuê người, đợi nhận được hưởng ứng không tệ, chúng ta sẽ mở rộng thêm. Trong chúng ta chỉ có cô và Thanh Thanh biết làm quần áo, cho nên giai đoạn khởi bước này chắc chắn phải dựa vào hai người.”
“???” Diệc Thanh Thanh muốn phủi tay làm chưởng quầy: “Giai đoạn khởi bước tôi cũng phải tham dự làm quần áo ư?”
Lý Mộng Tuyết gật đầu:
“Không chỉ cô, tôi và Linh Linh cũng phải học giúp đỡ, nếu không dựa vào mình Lai Lai, sao có thể làm ra nhiều quần áo như vậy?”
Chuyện này Diệc Thanh Thanh không tán thành lắm.
“Chúng ta bán quần áo ngay từ đầu, thì phải chuẩn bị thuê người, không chỉ thuê người làm quần áo, còn phải thuê người bán quần áo. Chúng ta mới học năm hai đại học, trừ phi sau khi tốt nghiệp mới khai trương, nếu không người nào cũng không có nhiều thời gian mỗi ngày đều nhìn như vậy, nhiều nhất chỉ có chủ nhật mới có thể tới, chúng ta không thể bày quán mỗi chủ nhật đúng không? Vậy những chuẩn bị trước tiên của chúng ta không có ý nghĩa gì, rất nhanh sẽ bị người ta đuổi kịp. Hơn nữa nếu kinh doanh tốt, tốc độ bắt chước của người khác chúng ta căn bản không đuổi kịp, cho nên thuê người chỉ là chuyện sớm hay muộn. Đặc biệt là may vá, có khả năng còn cần phải dạy, còn không bằng nhân lúc còn sớm lựa chọn khảo sát, tránh cho sau này bận rộn xảy ra sự cố.”
Những lời này của cô lập tức nhắc nhở Lý Mộng Tuyết, sang năm chính sách sẽ thả lỏng, tuy không biết là trước tết Âm Lịch hay sau tết Âm Lịch, nhưng bọn họ qua nghỉ đông, sau khi khai giảng đều không có nhiều thời gian làm những việc này, đây là vấn đề lớn, đúng là cần thuê người khác.
“Cô nói rất đúng, tôi vốn cảm thấy ngay từ đầu tiết kiệm chút chi phí, có việc chúng ta cố gắng làm, nhưng trên thực tế chúng ta cũng không có bao nhiêu thời gian, vẫn sẽ phải thuê người, vậy không bằng thuê sớm một chút.”
Trong lòng Diệc Thanh Thanh vui vẻ, không nghĩ tới Lý Mộng Tuyết lại nói tiếp:
“Nhưng mà cũng không thể quá sớm, có thể tìm kiếm trước tiên, khi chính sách thả lỏng chúng ta mở bán sẽ thuê, nhóm quần áo đầu tiên vẫn phải tự mình nghĩ cách, chuẩn bị tốt trước mới có thể nhanh chóng chiếm được thị trưởng. Tôi cảm thấy nghỉ hè năm nay có thể chuẩn bị chuyện này, nhưng mà chắc chắn không thể thuê người vào lúc này, một khi thuê, mỗi ngày đều sẽ tốn bao nhiêu tiền, còn chưa biết bao giờ chính sách mới thả lỏng. Chúng ta có thể tiết kiệm được một chút thì một chút, nhỡ đâu lỗ thì sao?”
Diệc Thanh Thanh: “…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận