Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 673: Quét dọn cửa hàng

“Giá tiền công không thể quá rẻ!” Diệc Thanh Thanh nhấn mạnh, chị em ruột cũng phải tính toán rõ ràng, A Viễn nhà bọn họ không thể chịu thiệt.
“Biết rồi! Có cổ đông lớn bao che cho con như cô ở đây, chúng tôi người nào còn dám hố đồng chí Vân nhà cô chứ?” Lý Mộng Tuyết bất đắc dĩ nói: “Chúng tôi sẽ dựa theo giá thị trường cùng với độ phức tạp của món đồ để định ra giá tiền công, trừ đi tiền nguyên vật liệu chính là phí thủ công của anh ta, đủ lương tâm rồi đúng không?”
“Như vậy còn tạm được!” Diệc Thanh Thanh hài lòng.
Vân Cô Viễn an tĩnh đứng bên cạnh, trên gương mặt là tươi cười nhìn cô gái nhà mình tranh thủ phúc lợi cho anh, cảm giác được che chở thật tốt!
“Vậy tôi tìm thời gian đến cửa hàng bách hóa một chuyến, nhớ kỹ giá đồ đạc, đến lúc đó tiện tính tiền.” Tiền Lai Lai chủ động ôm việc.
Cô ấy là phải dựa vào nhân lực nhập cổ phần, không làm được nhiều việc lắm, cho dù chỉ lấy không chấm mấy phần trăm, cô ấy đều cảm thấy đuối lý.
Nếu quyết định gia nhập, thì phải thể hiện giá trị của cô ấy!
“Được!” Lý Mộng Tuyết đồng ý, vỗ tay: “Được, các chị em cùng người nhà, cầm lấy chổi hót rác và giẻ lau, bắt đầu trận chiến đầu tiên mở cửa hàng của chúng ta đi!”
“Rõ!” Vương Linh Linh đứng thẳng nghiêm chỉnh, còn chào kiểu quân đội.
Tiền Lai Lai nhìn trời nhìn đất, lựa chọn kéo Trần Chí Hòa đấu tranh với tro bụi.
“Ha ha ha!” Diệc Thanh Thanh không cho mặt mũi cười to.
“Cô không sợ hút bụi vào trong bụng à, cười lớn tiếng như vậy!” Lý Mộng Tuyết trừng mắt với cô một cái.
“Tôi có thiết bị chuyên dụng!” Diệc Thanh Thanh giống như biến ảo thuật móc một xấp khẩu trang trong túi xách ra, đeo một cái cho mình trước, sau đó đưa một cái cho đồng chí Vân, rồi múa may khẩu trang trong tay đầy khoe khoang: “Tôi làm cho bản thân, không cẩn thận làm thừa. Đến đây đi, các chị em tới cầu tôi đi, cầu xin tôi chia cho mỗi người một cái!”
“…”
Sao có người gợi đòn như vậy nhỉ?
Đồng chí Tiểu Kim Hoa hơi phiêu đấy nhé!
Lý Mộng Tuyết, Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh nhìn đồng chí Tiểu Kim Hoa muốn leo lên nóc nhà lật ngói, lại nhìn lẫn nhau.
Xác nhận ánh mắt của nhau, đều là muốn gãi ngứa Tiểu Kim Hoa.
“Cầu xin cô cầu xin cô.” Ba người đã đi tới, sau đó lấy khí thế sét đánh không kịp bịt tai, kéo cánh tay Diệc Thanh Thanh.
Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh khống chế cô, Lý Mộng Tuyết vươn tay đoạt khẩu trang.
Diệc Thanh Thanh nắm chặt: “Đừng đoạt, làm bằng vải bông, dùng sức kéo sẽ đứt!”
“Không sao, tôi có biện pháp.” Một tay của Lý Mộng Tuyết vươn tới bên hông cô: “Không buông tay tôi sẽ bắt đầu gãi ngứa, nơi này khắp nơi đều là bụi, cô không muốn ngứa đến mức ngồi dưới đất đúng không?”
Diệc Thanh Thanh không mạnh miệng nổi nữa: “Tôi buông, tôi buông!”
“Lúc này mới ngoan chứ.” Lý Mộng Tuyết cầm khẩu trang đi, chia cho Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh mỗi người hai cái: “Cảm ơn Tiểu Kim Hoa của chúng ta, khẩu trang này thực sự không tệ.”
Ba người đeo khẩu trang xong thì bắt đầu làm việc.
“Haizz, có người ấy à, vì sao cứ thích chọc giận mọi người như thế? Đưa ngay từ đầu không tốt sao?”
Diệc Thanh Thanh: “…”
Đều tại mấy bọn họ!
Khiến cô bất tri bất giác bị ảnh hưởng ngốc theo!
Hừ!
Cô từng là một cô gái nhỏ vô cùng ngoan ngoãn, từ sau khi ở bên bọn họ, thì sắp biến thành kiểu ngu ngốc như bọn họ!
Cô thở hổn hển kéo Vân Cô Viễn đến một bên quét dọn, trong khoảng thời gian ngắn đều không muốn nói chuyện với bọn họ, Diệc Thanh Thanh phải tức giận 1 phút!
Ở trong mắt Vân Cô Viễn, mỗi lần cô đùa giỡn nói giỡn với đám Lý Mộng Tuyết, đều ấu trĩ như trẻ con, không giống cô thường ngày, đều rất thú vị.
Cảm thấy đây mới là cô thả lỏng nhất, khi ở bên cạnh mình giống như văn tĩnh hơn nhiều, có đôi khi anh không nhịn được nghĩ, khi nào cô mới lộ ra vẻ tùy tâm sở dục như vậy với mình?
Còn rất chờ mong!
Đáng tiếc hoạt động tâm lý của đồng chí Vân không được cuốn sách màu vàng thêm vào, nếu không Diệc Thanh Thanh sẽ ám chỉ anh mấy câu, bảo anh đừng nghĩ nữa, cô làm bạn gái, không cần mặt mũi sao?
Ngu ngốc với đám bạn thì thôi, sao có thể ngu ngốc với bạn trai?
Cô gái quật cường không cho phép cô làm như vậy!
Diệc Thanh Thanh đang hóa bi phẫn thành động lực làm việc, cái chổi quét vang xoàn xoạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận