Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 172: Đây thật sự là nữ chính à?

Làm gì thế?
Gác chuyện này để tạo sự kết nối liền mạch ư?
Đây thật sự là nữ chính à?
Không phải là con khỉ mời tới trêu đùa đấy chứ?
“Các đồng chí, đề tài thảo luận thứ hai là: Đả đảo Lư Tiên Tiến!”
Diệc Thanh Thanh nghe thấy thế chớp mắt, lại nghe thêm một lát cũng không sao.
“Hôm nay dưới nỗ lực của chúng ta đã đánh gã Lưu Xuân Hạnh ăn cắp thành tánh, nhưng trước mắt chúng ta lại phát hiện một tên phượng hoàng nam muốn hố hại đồng chí nữ. Anh ta ở mặt ngoài văn nhã, bên trong dơ bẩn, rất giỏi diễn kịch, các cô nói xem chúng ta có nên khiến anh ta để lộ bản tính, khiến anh ta không tìm được vợ tốt ở trong thôn này hay không?”
Giọng điệu của Lý Mộng Tuyết dõng dạc hùng hồn, rất có khí chất làm cách mạng.
Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh cùng gật đầu, vươn nắm tay lên: “Đương nhiên!”
“Đồng chí Diệc Thanh Thanh?” Lý Mộng Tuyết nhìn về phía cô.
Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh cũng nhìn về phía cô.
Diệc Thanh Thanh: “…”
Là cô qua loa.
“Đương nhiên!” Cô miễn cưỡng phụ họa một tiếng.
Có thể là ông trời cũng cảm thấy chỗ cô ở quá nhỏ, mới ban cho cô ba người bạn kỳ lạ như vậy!
Xấu hổ đến mức sắp moi ra ba phòng ngủ một phòng khách rồi!
“Được rồi, nếu mọi người có chung mục tiêu, vậy mọi người phát biểu ý kiến của mình chút đi!” Cuối cùng Lý Mộng Tuyết cũng thấy đủ, ngồi xuống.
“Không phải là tôi không muốn đối phó anh ta, chủ yếu là anh ta làm mọi việc quá mờ mịt, đổi lại là người có hảo cảm với anh ta, đi nói như vậy người khác sẽ không tin.” Diệc Thanh Thanh nói.
Vương Linh Linh nhìn mấy người trước mắt, đột nhiên đứng dậy khom lưng với Diệc Thanh Thanh, Lý Mộng Tuyết, Tiền Lai Lai.
Nói với Diệc Thanh Thanh: “Cảm ơn cô nhắc nhở tôi hai lần.”
Nói với Lý Mộng Tuyết: “Rất xin lỗi, lúc trước tôi bị mất tiền, phát tiết cảm xúc lên người cô, là lỗi của tôi, mong cô tha thứ cho tôi.”
Diệc Thanh Thanh, Lý Mộng Tuyết, Tiền Lai Lai liếc nhau.
Tiền Lai Lai tác quái nói: “Vậy tôi thì sao, tôi thì sao? Tôi không làm gì kiếm không được một cái lễ sao?”
Vương Linh Linh bị cô ấy làm cho ngây ngốc.
“Ha ha, Linh Linh là không muốn bên này nặng bên kia nhẹ mà!” Diệc Thanh Thanh cười nói.
Lý Mộng Tuyết nắm lấy tay Vương Linh Linh, bảo cô ấy ngồi xuống: “Linh Linh, đừng để ý Lai Lai, cô ấy kiếm lời nên rất vui!”
Vương Linh Linh cũng cười, bọn họ đều gọi cô ấy là Linh Linh, không phải Vương Linh Linh, là Linh Linh, là Linh Linh!
Có lẽ là xem như tiếp nhận lời xin lỗi của cô ấy đúng không?
Là bạn đúng không?
Là bạn nên chia sẻ ưu sầu với chị em tốt, một Lư Tiên Tiến mà thôi!
“Hay là tôi cũng dùng kiểu của anh ta, ở mặt ngoài tiếp nhận ý tốt của anh ta, nhưng sau lưng lại không thừa nhận, đợi anh ta chia tay với Cao Tiểu Hương, tôi lại quăng anh ta? Như vậy ở thôn này, anh ta cũng không tìm được người phù hợp với yêu cầu của anh ta.” Vương Linh Linh nói.
Chuyện này nói đến cùng không có quan hệ lợi hại đối với mấy bọn họ, hiện giờ Lư Tiên Tiến theo dõi cô ấy, Diệc Thanh Thanh là vì nhắc nhở cô ấy cho nên mới nói chuyện này.
Cô ấy rất cảm kích nhắc nhở của Diệc Thanh Thanh, đây là lần thứ hai, lần đầu tiên là đầu óc cô ấy không rõ ràng lắm, không biết ý tốt của cô, lần thứ hai sẽ không như vậy nữa.
Nói đến cùng bọn họ không nợ cô ấy cái gì, nhưng mà vào lúc này nguyện ý vươn tay giúp đỡ cô ấy, đây mới là bạn bè chân chính.
Mà Lý Mộng Tuyết vì người này sẽ hại cô gái khác nên muốn đối phó anh ta, cũng là người rất tốt.
Có thể làm bạn với hai người như vậy, Tiền Lai Lai nhất định cũng có chỗ đặc biệt.
Hình như xuống nông thôn cũng không phải là chuyện xấu.
Cùng bọn họ đối phó người xấu, cảm giác rất vui sướng!
Vương Linh Linh càng nghĩ càng kiên định, muốn lập tức dẫn đầu tạo ra một thế giới mới cho chị em của mình.
“Linh Linh, loại chuyện này đả thương địch thủ 1000, tự tổn hại 800 chúng ta không thể làm!” Diệc Thanh Thanh vỗ bả vai cô ấy, hắt gáo nước lạnh cho cô ấy.
“Lư Tiên Tiến khó chơi hơn Lưu Xuân Hạnh, Thái Xuân Sơn nhiều. Mấy người này Thái Xuân Sơn ngu ngốc nhất, để lại chứng cứ thì không nói, lúc trước còn tự mình để lộ chân tướng.
Lưu Xuân Hạnh thì thông minh hơn nhiều, nhưng không phải cô ta bị Vương Linh Linh hố cùng đường, e rằng sẽ không ăn cắp dày đặc như vậy, bị bắt tại trận.
Thái Xuân Sơn và Lưu Xuân Hạnh làm chuyện này, chỉ cần hơi tính kế một chút, để lại bằng chứng thì có thể trực tiếp đưa người vào cục cảnh sát, chuyện này làm xong tuyệt đối không có hậu hoạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận