Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 736: Chuẩn bị mở cửa hàng

Lý Mộng Tuyết vỗ thùng giấy to: “Đến lúc đó chúng ta viết trên tờ đơn tuyên truyền, ba ngày đầu khai trương mỗi người mua một chiếc quần áo ở cửa hàng chúng ta, đều có thể rút thăm trúng thưởng một lần. Phần thưởng có kẹo trái cây, hạt dưa, đậu phộng, gạo và bột mì dầu, còn có khen thưởng tiền mặt… mỗi người rút tất trúng! Cho dù là người không có kế hoạch mua quần áo, có khả năng đều bị hấp dẫn tới! Quần áo của chúng ta không giảm giá, dựa vào rút thăm trúng thưởng có thể hấp dẫn người khác. Hơn nữa mấy thứ này tôi đều có con đường kiếm được, đa số đều là thưởng nhỏ, có lời hơn giảm giá!”
“Biện pháp hay, cô nói làm tôi đều muốn rút thăm.” Diệc Thanh Thanh nói.
Có được hệ thống đánh dấu cô có quyền lên tiếng chuyện này, vui sướng đánh dấu không khác gì rút thăm trúng thưởng lắm.
Đánh dấu đánh nhiều, hiện giờ các địa điểm đánh dấu có thể đánh dấu ra đồ gì phần lớn cô có thể đoán được, lúc này mới ít đi lạc thú.
“Nhưng mà việc chuẩn bị phần thưởng, viết phiếu rút thăm trúng thưởng thì rất phiền phức!” Tiền Lai Lai viết không dừng tay, thở dài: “Có cả đống cần phải viết, các đồng chí nam thì ở phía sau chuẩn bị phần thưởng!”
Diệc Thanh Thanh nhìn đống giấy trên bàn, có chút muốn rời đi.
Nhưng mà rất nhanh tay bị nhét một chiếc bút, bị đè trước bàn múa bút thành văn.
Đồng chí Vân tự giác đến phòng để đồ giúp chuẩn bị phần thưởng.
“Viết xong đơn tuyên truyền chưa?” Diệc Thanh Thanh viết một lát, đột nhiên hỏi.
“Chưa, cho nên phải nhanh chóng làm, trước khi lấy được thành tích phải viết xong. Đến lúc đó chúng ta đến trường học lấy phiếu điểm, thuận tiện phát tờ đơn tuyên truyền cho các bạn học.” Lý Mộng Tuyết nói: “Cô nhớ đưa một ít cho dì ký túc xá, dì căn tin, còn có các thầy cô nhé.”
Không có biện pháp, ai bảo Diệc Thanh Thanh thân thiết với mấy trưởng bối này nhất?
“Được rồi.” Diệc Thanh Thanh không có ý kiến gì đối với chuyện này, quần áo của bọn họ đẹp hơn ở cửa hàng bách hóa nhiều, giá cả cũng có lương tâm, không khác cửa hàng bách hóa lắm.
Còn có phúc lợi rút thăm trúng thưởng, gọi người tới cổ động không có chút vấn đề nào.
“Haizz, người nào có thể nghĩ tới, khi tôi thi không viết đau cả tay, bây giờ viết thứ này lại đau cả tay.” Lý Mộng Tuyết lắc cổ tay, quá khó tiếp nhận, cô ấy vô cùng hoài niệm máy in!
Thời buổi này đóng dấu quá khó khăn, hoàn toàn không tìm được biện pháp, in màu càng không có, có khả năng còn chưa xuất hiện.
Nếu không còn cần bọn họ dùng tay ư?
Ngày bọn họ mở cửa hàng không tính là sớm, có nhiều người nhìn thấy chính sách ngửi được kỳ ngộ muộn hơn bọn họ, nhưng khai trương sớm hơn bọn họ không ít, chẳng qua không có nhà nào làm hoạt động đẩy mạnh tiêu thụ như bọn họ.
Phần lớn là lặng yên không tiếng động mở, không thấy bán quần áo, chỉ thấy bán đồ ăn, buổi sáng mỗi ngày ở phố bọn họ có một xe đẩy tay bán bánh nướng, kinh doanh không tệ lắm.
Mấy người ban ngày viết, buổi tối viết, mấy thợ may Tiền Đa Đa tuyển cũng gia nhập vào, gánh nặng của bọn họ mới nhẹ hơn một chút.
Trước một ngày lấy phiếu điểm, đơn tuyên truyền và đồ rút thăm trúng thưởng đều chuẩn bị xong, vải dệt Vương Linh Linh gọi về nhà đặt cũng đã tới.
Cuối cùng thợ may cũng có thể bắt đầu làm việc.
Tiền Đa Đa tuyển sáu người, dựa theo lưu trình làm quần áo đám Diệc Thanh Thanh làm lúc trước, chia phòng làm việc thành ba bên.
Một bên chuyên vẽ lên vải theo khung, một bên chuyên cắt vải, còn có một bên phụ trách may vá.
Một người phụ trách vẽ, hai người phụ trách cắt, ba người phụ trách may, lần lượt ở phòng làm việc khác nhau, hình thành dây chuyền sản xuất nhỏ, công việc tách ra, cũng tăng độ khó học may thiết kế của bọn họ.
Tiền Đa Đa tuyển người cũng rất thông minh, không chọn người tốt có tay nghề làm quần áo, mà chọn những người không có công việc, điều kiện trong nhà không tốt, tay nghề may không có gì đáng ngại, chỉ có ba người phụ trách máy may thì yêu cầu sử dụng máy may một cách thuần thục.
Cô ấy coi trọng nhất là phẩm tính của nhân viên, chuyên chọn người thành thật, còn không có một người trẻ tuổi, đều trên 30 tuổi, đã có gia đình.
Người phụ trách vẽ bản vẽ thậm chí là dân quê, nhưng mà học mấy ngày tay rất ổn, vô cùng quý trọng công việc này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận