Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 748: Quy hoạch nghề nghiệp 2

Còn có một điểm rất quan trọng nữa là nếu không phải người bên trong thì gần như không thể bước vào một nơi quan trọng như thế, cô muốn đánh dấu ở đó, đổi mới chương trình học điều chế thuốc của mình, chỉ có thể tự mình thi vào mới được.
Tuy Diệc Thanh Thanh có hệ thống đánh dấu, có hình thức dạy học kỹ năng, nhưng cô luôn duy trì lòng khiêm tốn.
Cô chỉ có hơn những người khác một cơ hội là đứng trên vai những người đi trước, chi phí học tập thấp hơn cũng không phải bất khả chiến bại.
Cô không có tham vọng gì cả, ngay từ đầu cô chỉ muốn nghiên cứu một loại thuốc mà mấy chục năm nay chưa có ai phát triển.
Cô cũng dự định bắt đầu bằng những loại thuốc nhập khẩu hiện có như những người khác, những loại thuốc này tương đối thích hợp với tình trong nước hiện nay, là nhu cầu cấp bách.
Niên đại này rất khó ra nước ngoài, nhưng các nhà nghiên cứu tại các viện nghiên cứu hàng đầu của đất nước vẫn có cơ hội ra ngoài tham quan học tập, Diệc Thanh Thanh rất thích cơ hội này.
Đến lúc đó tranh thủ cơ hội này, ra nước ngoài đến quốc gia khác tham quan cơ cấu nghiên cứu thuốc, sau đó đánh dấu, trực tiếp mang kỹ thuật về nhà nhanh chóng trợ giúp tổ quốc đuổi kịp phát triển trong y dược ở nước ngoài.
Như vậy tổ quốc không cần nhập khẩu thuốc nghiên cứu, tốn nhiều thời gian như vậy, có thể có càng nhiều thời gian triển khai nghiên cứu thuốc mới của mình.
Người khác có mình cũng có, không phải tự tin của dân tộc sẽ tăng lên sao?
Tự tin của dân tộc tăng lên, áp lực nhập khẩu thuốc nghiên cứu nhỏ đi, thì sẽ không còn ai tôn sùng thuốc tây, nói không chừng thuốc trung y của dân tộc có thể được coi trọng sớm hơn, càng mau sống lại.
Với sự chênh lệch này, ngành y tế nước nhà chắc chắn sẽ có một bước tiến lớn.
Sau khi học ngành công nghệ điều chế thuốc và thực sự hiểu biết về y học phương Tây, Diệc Thanh Thanh đã thay đổi hoàn toàn quan niệm coi thường y học phương Tây và sùng bái y học trong nước một cách mù quáng, nguyên nhân là vì trong kiếp trước thuốc Tây không có tác dụng gì đối với cô.
Cho dù là mèo đen hay mèo trắng, bắt được chuột chính là mèo tốt, thuốc trung y và thuốc Tây đều vì chữa bệnh, chỉ cần chữa được bệnh thì đều là thuốc tốt, không có phân phe phái.
Bởi vậy tuy Diệc Thanh Thanh muốn thuốc trung y có thể tiếp tục và phát triển càng tốt hơn, nhưng mà cô cũng muốn ngành y tổng thể của quê hương phát triển nhanh hơn.
Cô chỉ có một mình, cho dù có bàn tay vàng, chuyện làm cả đời cũng có hạn, nhưng nếu cô giúp nhanh chóng bù đắp sự lạc hậu về y học của đất nước, thì nhân tài nghiên cứu thuốc của quốc gia có thể sớm cày cấy ở lĩnh vực càng tiên tiến hơ, có nhiều thời gian hơn, như vậy nghiên cứu thuốc mới chỉ biết càng nhanh hơn.
Nghiên cứu thuốc càng nhanh, thì có thể sớm tạo phúc cho người đời, có nhiều người có thể khôi phục rời khỏi giường bệnh, có cơ hội nhìn thế giới này nhiều hơn.
Đây mới là chuyện Diệc Thanh Thanh muốn.
So với dùng cả đời nghiên cứu thuốc mới xưa nay chưa từng có, không bằng dùng ít thời gian tiếp xúc với toàn bộ hoàn cảnh tiến bộ, đẩy mạnh càng nhiều thuốc mới nhanh chóng xuất hiện.
Có lẽ cái đầu có thể lưu danh muôn đời, nhưng mà cái sau có giá trị càng cao hơn đối với cô.
Mục đích của cô vẫn luôn là hi vọng có thêm nhiều người vô phương cứu chữa có thể nhanh chóng có được loại thuốc cứu mạng đó, có được cơ hội sống sót, không quan trọng cô có thể trở nên nổi tiếng hay không.
Chỉ cần có thể làm việc thiện thật sự, cha Thiên Đạo mới không đối xử tệ với cô, công đức chính là đồng tiền mạnh!
Hiện giờ cô đã không sợ chết, dù sao con người vốn sẽ phải chết, chỉ cần cả đời này sống có giá trị, kiếm được công đức, sau khi chết còn có thể tiêu dao hơn khi sống.
Cô chính là ví dụ.
Tuy không biết là kiếp nào kiếm công đức, nhưng mà đời này cô thật sự không có gì không thỏa mãn.
Hành trình ngàn dặm, bắt đầu từ dưới chân, cả đời này cô có rất nhiều chuyện cần làm, nhưng mà những chuyện đó để sau, hiện giờ cần nhân khoảng thời gian nhàn rỗi này chăm chỉ học tập mới quan trọng.
Trù nghệ phải tăng tới cấp 5, trung y và điều chế thuốc cũng phải tiếp tục nghiên cứu, xếp giấy và điều chế nhang là hai kỹ năng liên quan tới chất lượng cuộc sống của cô sau khi chết cũng cần nỗ lực học tập, dư lại kỹ năng nung đúc tình cảm cũng thường luyện tập, thời gian của cô quá không đủ dùng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận