Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 481: Vẫn phải tìm kiếm một biện pháp ổn định còn rẻ

Bởi vì chế nhang có thể luyện tập trong hình thức dạy học, muốn nguyên liệu gì, cho dù hiếm có cỡ nào, khó có được ra sao, đều có thể tiện tay biến ra giả thuyết, có thể tăng hiệu suất luyện tập của cô.
Nhưng mà kỹ năng xếp giấy thì khác, không thể lại dùng nguyên liệu giả thuyết để luyện tập, cần dùng nguyên liệu thật, làm ra còn phải đốt cho phía dưới mới được.
Nguyên liệu để luyện tập trong phần quà mừng năm mới chắc chắn không đủ dùng, giấy bóng kính cũng không thể thay thế tất cả mọi thứ, ít nhất giấy vàng không được.
Nhưng mấy thứ này, Diệc Thanh Thanh thực sự không biết đi đâu kiếm.
Mình làm cũng không được, mấy thứ như lá vàng cô có thể tự mình làm một ít, nhưng giấy vàng cần dùng đến giấy thiếc, thứ này cô không có biện pháp làm.
Mình không làm được, mua lại không mua được, vậy hiện giờ chỉ có một biện pháp đó chính là đánh dấu.
Thực ra lúc trước cô đánh dấu ra nguyên liệu xếp giấy, chính là đánh dấu sạch trạm phế phẩm, đây cũng có thể là một lựa chọn.
Nhưng cho dù bên trạm phế phẩm có, 1 điểm đánh dấu chỉ đánh dấu ra chút đồ như vậy thực sự không có lời.
Cho nên đây không phải là kế sách lâu dài.
Có thể đến trạm phế phẩm lục tìm xem có nguyên liệu xếp giấy bị ném ở đó hay không.
Nhưng như vậy cũng không ổn định, hơn nữa cho dù thực sự có nguyên liệu tương ứng, đặt ở trạm phế phẩm chắc chắn cũng không ít ngày, nói không chừng đã mục nát không thể sử dụng.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn phải tìm kiếm một biện pháp ổn định còn rẻ.
Cô vẫn nên đặt mục tiêu vào đánh dấu, không phải là trạm phế phẩm mà là những địa điểm liên quan tới mai táng, hiến tế.
Ví dụ như Thiên Đàn, Địa Đàn, Nhật Đàn, Nguyệt Đàn, Tiên Nông Đàn, còn có điện Phụng Tiên ở Tử Cấm Thành và Thái Miếu.
Điện Phụng Tiên và Thái Miếu còn tương đối bình thường, mỗi nơi chỉ cần 1 điểm đánh dấu.
Nhưng mà Thiên Đàn, Địa Đàn, Nhật Đàn còn có Tiên Nông Đàn phân bố ở những nơi khác nhau thì cần 2 điểm đánh dấu.
Có lẽ có thể thử xem.
Trừ chuyện này ra, cô còn muốn cẩn thận nghiên cứu bản đồ lớn của Đế Đô, nhìn xem còn có cửa hàng việc tang lễ còn tồn tại hay không.
Dù sao tuy tình hình nghiêm ngặt, nhưng truyền thống của lão tổ tông không thể vứt bỏ dễ dàng như vậy, nói không chừng vẫn có người lén lút làm mấy thứ này.
Những việc này không cần lập tức hoàn thành, nguyên liệu trong phần quà mừng năm mới đủ cho cô dùng thêm một thời gian.
Kế hoạch của Diệc Thanh Thanh là chủ nhật sau này có rảnh thì dẫn Vân Cô Viễn chạy đi đánh dấu từng cái.
Đang nghĩ ngợi cuối tuần này lại đến Tử Cấm Thành nhìn xa, cô đã xem xong bản đồ Tử Cấm Thành, ngoại trừ điện Phụng Tiên và Thái Miếu ra, còn có hai nơi là Ngự Thiện Phòng và Thái Y Viện cô muốn đi đánh dấu một chút.
Hai nơi này đều cần 5 điểm đánh dấu, có lẽ là kỹ năng cấp 5.
Kỹ năng đánh dấu được từ hai nơi này rất dễ nghĩ, bên Ngự Thiện Phòng hẳn là kỹ năng liên quan tới trù nghệ, bên Thái Y Viện thì liên quan tới y thuật.
Tuy cô đã có kỹ năng trù nghệ và trung y cấp 5, nhưng cô cũng muốn kỹ năng này, sau khi nhận được chương trình học kỹ năng mới thì có thể xác minh bổ sung lẫn nhau.
Ví dụ như kỹ năng ở Ngự Thiện Phòng, chắc chắn khác phe phái với đầu bếp Ôn, có am hiểu khác.
Tuy Diệc Thanh Thanh không tính toán kế thừa tay nghề ngự trù, nhưng cô muốn học làm một ít điểm tâm từ mứt hoa quả.
Hiện giờ trong không gian tùy thân có đủ loại nguyên liệu, phải học những món khác nhau dùng hết đống nguyên liệu đó mới được.
Trừ chuyện này ra, Diệc Thanh Thanh còn muốn học ủ rượu, sang năm cô có rất nhiều quả để ăn, dư thừa có thể lấy để ủ.
Trung y thì càng khỏi phải nói, chương trình học trung y của Thái Y Viện đương nhiên là cô không thể bỏ lỡ, trung y niên đại càng xa, tri thức bảo tồn càng nhiều.
Diệc Thanh Thanh nghĩ tới chuyện này nên đi chậm hơn, đợi cô đi đến nơi mọi người thường hội hợp, phát hiện Lý Mộng Tuyết đã tới, bên cạnh cô ấy còn có Cao Ứng Hòa.
“Thanh Thanh!” Lý Mộng Tuyết vui sướng vẫy tay với cô.
Diệc Thanh Thanh đi tới bên cạnh cô ấy, không chút bất ngờ Cao Ứng Hòa cũng ở đây.
Khoảng thời gian gần đây, Diệc Thanh Thanh đã ít xem cuốn sách màu vàng.
Bởi vì nội dung của cuốn sách vàng gần đây, đều là tình tiết ngọt ngấy yêu nhau.
Lúc mới đầu đọc cũng không tệ lắm, sau này đọc thì thấy hơi ngấy.
Cộng thêm tình tiết liên quan tới bọn họ quá ít, ngoại trừ đọc dưa cười ha ha ra, nội dung của cuốn sách màu vàng không có bất cứ ý nghĩa hiện thực gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận