Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 342: Đối tượng xem mắt

Diệc Thnh Thanh đặt hành lý xuống giúp cô ấy, kéo cô ấy ngồi xuống bắt đầu bát quái:
“Xem mắt có thuận lợi không?”
Vương Linh Linh nghe thấy thế thở dài một hơi:
“Vừa nghe nói là phải xuống nông thôn với tôi, cả đám đều như thấy mãnh thú hồng thủy, tôi đã từ bỏ. Nhưng mà sau đó cha tôi lại tìm bạn bè khắp nơi, giới thiệu một người cho tôi, cô tuyệt đối không đoán được là ai đâu?”
“Ai thế?” Vương Linh Linh có thể hỏi như vậy, vậy chắc chắn là người cô quen.
Người Hải Thị, Diệc Thanh Thanh chỉ quen mấy người.
“Là tôi.” Bỗng nhiên bên cạnh có người nói tiếp.
Khiến Diệc Thanh Thanh và Vương Linh Linh hoảng sợ.
“Sao anh lại tới đây?” Trái tim của Vương Linh Linh như sắp bay ra!
Diệc Thanh Thanh quay đầu lại nhìn, trong mắt tràn ngập khiếp sợ, cô thực sự quen người này, là Tạ Thế Diễn mà?
“Chuyện này phải hỏi cha em và ông già nhà tôi.” Tạ Thế Diễn xách theo tay nải, ngồi đối diện hai bọn họ.
Lúc này Vương Linh Linh mới nhớ tới khi cha già đứng ở trạm Hải Thị, còn cười tủm tỉm vẫy tay với cô!
Kế tiếp là một đoạn im lặng dài dòng xấu hổ, Vương Linh Linh sắp moi nát góc áo của mình.
Diệc Thanh Thanh cũng không biết nên bình luận phát triển này thế nào, quá mức nằm ngoài dự đoán.
Lúc trước rõ ràng là Tạ Thế Diễn không biểu hiện ra quen biết Vương Linh Linh, hai người ngoại trừ phòng sát nhau ra, thì không có giao thoa gì.
Không nghĩ tới Vương Linh Linh không tìm được đồng chí nam nguyện ý xuống nông thôn cùng cô ấy như cô ấy mong muốn, cha cô ấy đã sắp xếp cho cô ấy một thanh niên trí thức cũ xuống nông thôn cùng chỗ với cô ấy.
Nói là thanh niên trí thức cũ, thực ra chỉ xuống nông thôn sớm hơn bọn họ 1 năm.
Trong nguyên thư, sau khi học đại học Tạ Thế Diễn chính là bạn thân khác giới của nữ chính Lý Mộng Tuyết!
Hai người đều yêu thích cái đẹp, thi đỗ học viện điện ảnh, thành bạn cùng trường.
Trong nguyên thư viết theo ý, hình như là Tạ Thế Diễn thích nữ chính!
Tuy hiện giờ hai người không có nhiều tiếp xúc, không phát triển đến bước đó.
Nhưng hiện giờ anh ta thành đối tượng xem mắt của Vương Linh Linh, thoạt nhìn cha mẹ hai nhà đều rất hài lòng, còn lén sắp xếp chỗ ngồi của hai người cạnh nhau.
Nếu chỉ có hai người này bầu không khí xấu hổ đến mức không chịu được thì thôi, trong khoảng thời gian này Diệc Thanh Thanh còn đi vệ sinh.
Cô liếc thấy trong khoang xe có túi lớn túi nhỏ, trên mặt mọi người là chờ mong hay lo lắng, trò chuyện trời nam biển bắc, nhìn kiểu gì cũng thấy quen mắt như vậy, khi cô lên xe khoang xe này còn chưa có người mà!
Diệc Thanh Thanh trở về, hỏi Vương Linh Linh: “Trong xe phía trước có phải đều là thanh niên trí thức lên xe từ Hải Thị hay không?”
Cha Vương Linh Linh là người bên văn phòng thanh niên trí thức, có lẽ cô ấy biết chuyện này.
“Đúng vậy, cha tôi nghe tôi nói sáu tháng cuối năm xuống nông thôn chỉ có thể làm việc nửa năm, công điểm chia lương thực không đủ ăn cho một năm kế tiếp, năm nay đưa ra ý kiến đưa thanh niên trí thức Hải Thị xuống nông thôn trước, để bọn họ đuổi kịp vụ xuân. Có lẽ hôm nay là đám người đi sớm nhất, nhân số hẳn là rất ít.”
Vương Linh Linh giải thích.
Diệc Thanh Thanh: “…”
Đúng là rất tri kỷ, vừa đi là có thể kiếm được công điểm cả năm, mùa thu năm trước mới chia lương thực, trong đội thực sự có lương thực dự trữ, có lẽ vay lương thực có thể vay được nhiều hơn bọn họ năm trước.
Nhưng đi trước tiên là ngày mùa đông không có củi lửa, sau đó chính là vụ xuân đáng sợ, không biết rốt cuộc là tốt hay xấu.
Hơn nữa nhóm thanh niên trí thức đầu tiên bên Hải Thị đã lập tức xuất phát, vậy vợ sắp cưới của Trịnh Hiểu Long…
Diệc Thanh Thanh nhanh chóng hỏi Vương Linh Linh, đám thanh niên trí thức được phê chuẩn xuống có đại đội thôn Hưởng Thủy hay không.
“Năm trước phân đến công xã phía dưới huyện Thiết Lĩnh rất nhiều thanh niên trí thức, nơi khác thì không biết, có lẽ năm nay Hải Thị phân tới phía bắc. Nhưng mà có một ngoại lệ, tôi nghe cha tôi nói, có người dựa vào quan hệ, đặc biệt muốn đến đại đội chúng ta. Cũng không biết là vì lý do gì, hi vọng người tới là người có phẩm tính tốt.” Vương Linh Linh nói.
Vất vả lắm khu thanh niên trí thức bọn họ mới yên tĩnh, không có người lung tung rối loạn gì, cuộc sống vô cùng thư thái, nếu lại thêm một người tác quái thì đúng là khó chịu.
Cô rất muốn nói e rằng nguyện vọng của cô sắp tan biến.
Thôi, người này tới sớm một chút cũng được, tránh cho Lý Mộng Tuyết ở bên Trịnh Hiểu Long quá lâu, hãm sâu hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận