Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 76: Giữa trưa ăn ngon một chút

Diệc Thanh Thanh gật đầu, thực ra cô không cảm thấy mệt, còn rất nhẹ nhàng.
Thực ra cô vốn có thể chất dễ chảy mồ hôi, chẳng qua vì uống thuốc tăng lực thể lực tăng cao, giới hạn đổ mồ hôi sẽ cao hơn chút, trên thực tế lúc này cũng không lao lực.
Rót đầy lu nước xong, Diệc Thanh Thanh cõng sọt đi từ cửa sau ra ngoài, đến nhà lão thợ mộc một chuyến trước.
“Thùng to này thì dễ nói, ghế bập bênh thì ông không có tay nghề đó, ghế nằm bình thường còn được.” Lão thợ mộc nói.
“Vậy cháu làm hai thùng.” Diệc Thanh Thanh chỉ có thể lui mà cầu nói.
Chẳng qua trong thôn còn có một người làm đồ gỗ giỏi là Vân Cô Viễn, nhìn ba món đồ anh làm cho cô hôm qua, làm không kém gì lão thợ mộc này, nói không chừng tay nghề còn tốt hơn chút.
Vừa vặn cô còn muốn nhờ anh làm giúp cung nhỏ, chuẩn bị cho tương lai mình thực tiễn săn thú ở hiện thực, nhìn cung trên người anh và Cao Bắc Trụ lúc trước cũng là mới làm, hẳn là không thành vấn đề.
Giữa trưa ngày mai là ngày đầu tiên mình hẹn nấu ăn với anh, đến lúc đó có thể hỏi anh.
Đến lúc ấy cô định nhặt ít đá cuội trên bãi sông nhỏ, trở về trải lên đường nhỏ ở đất phần trăm, như vậy ngày mưa đến khu đất hái rau cũng không sợ dẫm bẩn chân.
[Phát hiện điểm đánh dấu ở bãi sông nhỏ thôn Hưởng Thủy, có tiêu phí 1 điểm đánh dấu để đánh dấu hay không?]
[Phát hiện điểm đánh dấu ở đầm lau sậy thôn Hưởng Thủy, có tiêu phí 1 điểm đánh dấu để đánh dấu hay không?]
Lại là hai điểm đánh dấu chưa từng thấy, Diệc Thanh Thanh dựa theo lệ thường, muốn nếm thử điểm đánh dấu phát hiện không rõ nguyên do.
[Đánh dấu ở bãi sông nhỏ thôn Hưởng Thủy, nhận được một thùng cá sông!]
[Đánh dấu ở bãi lau sậy thôn Hưởng Thủy, nhận được 50 quả trứng vịt hoang!]
Thùng đựng cá sông trong ba lô rất to, Diệc Thanh Thanh nhìn thoáng qua có hai con cá chép, hai con cá trích, hai con cá vền, một con cá trắm cỏ, một thùng tràn đầy, Diệc Thanh Thanh sợ chúng nó nghẹn chết.
Trứng vịt hoang thì đặt trong một ổ cỏ, rất đẹp, đợi cô tìm đầu bếp Ôn học làm hột vịt muối xong, cô sẽ muối hết trứng vịt này.
Trứng vịt làm thành hột vịt muối ăn ngon nhất, cô rất thích ăn lòng đỏ trứng của hột vịt muối.
Nhưng mà vẫn là thùng cá có lời hơn, không chỉ có được mấy con cá, còn tặng kèm một thùng gỗ to.

Nhặt ít đá, Diệc Thanh Thanh lập tức đi về khu thanh niên trí thức.
Cô đi cửa sau sân nhà mình, gặp mấy thím đến sau núi đào rau dại.
Diệc Thanh Thanh nâng mắt nhìn, trong đó có ba thím tổ 7 có quan hệ không tốt với tổ phụ nữ tiểu đội 1 bọn họ, chủ yếu là Ngô Thúy Hoa tổ trưởng tổ 7 có quan hệ không tốt với thím Quế Hoa.
Nhưng mà vì thím Quế Hoa là vợ của đại đội trưởng nên không dám ngang nhiên đối phó với bà ấy, chỉ dám nói xấu sau lưng, nhưng đối với mấy thím tổ 1 thì không khách sáo như vậy.
Nếu gặp riêng bọn họ, cho dù thế nào cũng bị nói hai câu, nhưng chỉ là cãi nhau mà thôi.
Quả nhiên còn cách 5 mét, Ngô Thúy Hoa đã ầm ĩ:
“Ồ, thanh niên trí thức Tiểu Diệc, cõng nhiều cục đá như vậy về làm gì? Chẳng lẽ là lương thực ăn xong hết rồi, chuyển sang ăn cục đá?”
Diệc Thanh Thanh cười nói: “Thím Ngô còn biết ăn cục đá à, ăn kiểu gì vậy? Có cần cháu chia cho thím một ít, để thím dạy mọi người hay không?”
Ngô Thúy Hoa nhổ một bãi nước bọt xuống đất: “Tôi ăn cục đá cái gì, tôi lại không thừa sức nhặt một đống đá trở về.”
Diệc Thanh Thanh nhanh chóng tránh sang bên cạnh.
“Cô trốn cái gì?” Ngô Thúy Hoa cảm thấy thanh niên trí thức Diệc này có phải đầu óc có vấn đề hay không, vậy mà Lâm Quế Hoa còn khen cô y như đóa hoa.
“Nước bọt của thím bay tới thím không biết sao? E rằng sọt của thím Lưu để bên cạnh đã bắn đầy, không biết rau dại mới đào này là mang về ăn, hay là cho gà ăn. Nếu bản thân ăn…”
Diệc Thanh Thanh vừa lắc đầu vừa thở dài, giống như vô cùng đáng tiếc.
“Ngô Thúy Hoa, bà bồi thường rau cho tôi!” Thím Lưu bị Diệc Thanh Thanh nói suýt nữa nôn ra, trên hàm răng của Ngô Thúy Hoa còn dính rau cải ăn lúc sáng, ghê tởm muốn chết, nói xong thì muốn lấy sọt của Ngô Thúy Hoa.
“Bà đừng nghe cô ta nói linh tinh.” Ngô Thúy Hoa nhanh chóng che chở sọt của mình, cũng không rảnh lo cãi nhau với Diệc Thanh Thanh nữa.
Diệc Thanh Thanh nhân cơ hội trốn đi, thím Lưu cũng là người đanh đá, quan hệ với Ngô Thúy Hoa khi tốt khi xấu.
Cãi nhau thắng trong lòng rất sảng khoái, cô đổ đá lên giữa đường nhỏ, vào nhà chuẩn bị cơm trưa.
Giữa trưa ăn ngon một chút, lấy cá trích tươi ra làm cá kho.

Bạn cần đăng nhập để bình luận