Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 809: Thành công

Thậm chí anh còn lặng lẽ nghĩ, nếu sau này không sinh con thì tốt, như vậy trái tim của Thanh Thanh sẽ không bị đứa bé phân đi.
Nhưng có đôi khi lại chờ mong có một bé gái trông giống Thanh Thanh, hay là một đứa con trai giống anh lại giống Thanh Thanh.
Nhưng mà tâm lý rất phức tạp, tóm lại quan trọng nhất vẫn là Thanh Thanh, so với chờ mong có con của mình với Thanh Thanh, anh càng chờ mong mình thành chồng cô, cô trở thành vợ mình, hai người hoạn nạn nâng đỡ, làm bạn suốt quãng đời còn lại, trái lại những chuyện khác không quan trọng lắm.
Thực ra mẹ Diệc cũng không phải thật sự muốn thúc giục con gái từ bỏ công việc, nhanh chóng kết hôn, chỉ lo lắng Tiểu Vân sẽ có ý tưởng.
Vân Cô Viễn vừa nói như thế, bà ấy yên tâm hơn nửa.
“Vậy được rồi, trong lòng hai đứa biết rõ thì tốt, công việc quan trọng, cuộc sống cũng quan trọng, hai các con sống hạnh phúc, cha mẹ cũng có thể yên tâm.”
“Con biết rồi ạ.” Diệc Thanh Thanh gắp đồ ăn mà mẹ cô thích cho mẹ cô: “Mẹ yên tâm đi, đợi con về nước, nhất định sẽ nhanh chóng kết hôn. A Viễn có thể đợi, con đều không đợi được, đến lúc đó còn cần mẹ giúp chúng con lo liệu hôn sự!”
Ngoài tết cha Diệc mẹ Diệc về Nam Bình, Diệc Thanh Thanh cũng tiếp tục vùi đầu vào công việc.
Đặc biệt là một tháng cuối kỳ hạn một năm, mỗi ngày bọn họ đều tăng ca tới đêm.
Khi loại thuốc cuối cùng làm xong, cả phòng thí nghiệm bùng nổ tiếng hoan hô rung trời.
“Thành công, thành công!”
“Chúng ta thật sự làm được!”
“Ha ha ha!”

Có người cười một lát khóc ra: “Thật sự là quá không dễ dàng! Cũng may thành công!”
Diệc Thanh Thanh bị Tống Hòa Mỹ ôm chặt, trên mặt cũng không giấu được tươi cười:
“Không còn sớm nữa, mọi người đều sớm trở về nghỉ ngơi đi, sáng ngày mai chúng ta cho tiền bối Trần một kinh ngạc vui mừng thật lớn!”
“Đúng vậy! Cho các tiền bối kinh ngạc vui mừng! Ngày mai mọi người nhớ vẻ mặt đau khổ đi làm, đợi khi tiền bối Trần tới thống kê kết quả, chúng ta lại nói!” Hiếm khi Trần Chân muốn nghịch ngợm một lần, hoàn toàn quên mất người muốn hố là chú ruột anh ta.
Ngày hôm sau, khi Trần Giang Minh tiến vào phòng thí nghiệm, thì phát hiện bầu không khí rất nặng nề, ông ấy cũng không nhịn được thở dài.
Vẫn không thành công sao?
Quá đáng tiếc!
Nhìn thấy nỗ lực trả giá một năm qua của bọn họ, ông ấy đều không đành lòng nhìn bọn họ thất bại.
“Mọi người đừng ủ rũ, ở trong cuộc sống nghiên cứu này, chuyện thường thấy nhất là thất bại. Giống như câu ‘mỗi lần thất bại đều là đang tích tụ sức mạnh vì thành công’ mà đồng chí Diệc Thanh Thanh viết, tuy mọi người không thể hoàn thành nhiệm vụ trên danh sách trong kỳ hạn, nhưng mà mọi người đã hoàn thành 99%. 99% này, cũng là thu hoạch của các em, có ý nghĩa rất lớn đối với nghiên cứu sau này của mọi người…”
“Ha ha ha!” Cuối cùng có người không nhịn được nữa.
Vừa cười như thế, mọi người đều không nhịn được.
“Tiền bối Trần, chúng tôi đã thành công!”
“Chúng tôi thành công rồi!”
“Ha ha ha ha, từ giờ trở đi, toàn bộ chúng tôi đều là nhân viên nghiên cứu chính thức!”
Trần Giang Minh ngây ngốc, rất nhanh đã kịp phản ứng:
“Được lắm mọi người đều có tiền đồ, đều dám lừa gạt tiền bối! Nhanh lên, lấy thuốc cuối cùng ra cho tôi kiểm tra, nếu người nào làm có vấn đề, đừng trách tôi vô tình!”
Mọi người lập tức nhát gan, mím chặt môi không dám ha ha ha ha nữa.
Nhưng mà ý cười trong mắt bọn họ đều không thể che giấu được, bọn họ còn lâu mới sợ kiểm tra.
Tối hôm qua vì đảm bảo không có sai sót gì, mọi người đều kiểm tra cho nhau mấy lần, nỗ lực lâu như thế, sao có thể có vấn đề vào lúc cuối cùng?
Quả nhiên Trần Giang Minh kiểm tra xong, không tìm ra được chút sai sót.
“Tôi tuyên bố, mọi người đều hoàn thành nhiệm vụ trên danh sách, ngày hôm nay chính thức thăng lên thành nhân viên nghiên cứu. Bây giờ mọi người đi theo tôi đổi thẻ công tác, sau đó tôi dẫn mọi người đi gặp các tiền bối sau này mọi người làm cùng!”
“Dạ!”
Trần Giang Minh đi tít đằng trước, phía sau có một hàng dài người trẻ tuổi khí phách hăng hái, trở thành một đường phong cảnh rực rỡ ở viện nghiên cứu.
Vừa nhìn dáng vẻ của bọn họ, người trong sở đều biết bọn họ thật sự hoàn thành.
“Nhìn dáng vẻ tinh thần phấn chấn bồng bột của bọn họ, thật tốt!”
“Cũng không vui vẻ được bao lâu, tiến vào dự án, độ khó tăng lên nhiều lắm!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận