Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 579: Chu Thục Trinh

Chu Thục Trinh há hốc miệng, hôm qua bà ta nghe Lâm gia nói nhìn thấy con nhóc chết tiệt nhà bà ta nắm tay một người đàn ông ra khỏi nhà khách này, rõ ràng là người này rất thân mật với con nhóc chết tiệt kia, trông dạng chó hình người, không nghĩ tới còn là công an!
Tuy bà ta ngang ngược, nhưng cũng biết bà ta không thể trêu vào người có quyền có thế chân chính, khí thế thấp hơn không ít, mạnh miệng nói:
“Tôi là mẹ nó, sao tôi không thể làm chủ hôn nhân đại sự của nó! Như vậy đâu thể gọi là mua bán người? Còn có cái gì mà vu cáo hãm hại, nhà chúng tôi mất tiền hàng xóm xung quanh đều biết, không phải nó còn có thể là ai? Đây là chuyện nhà chúng tôi, công an cũng không quản được! Hay là cậu coi trọng con nhóc chết tiệt này? Tôi nói cho cậu biết, cho dù cậu là công an, cưới con nhóc chết tiệt này cũng phải đưa 400 tệ tiền lễ hỏi!”
Thực ra bà ta cũng không biết rốt cuộc có phải do con nhóc này trộm hay không, chẳng qua con nhóc này lén đăng ký xuống nông thôn, mới cảm thấy chắc chắn là con nhóc này làm.
“Bà như vậy là tư tưởng phong kiến cũ! Cho dù là cha mẹ cũng không thể ép duyên, bây giờ đều là tự do yêu đương!” Một cô gái trẻ tuổi ăn mặc thời thượng ở bên cạnh nói: “Bà làm như vậy, nếu là hai năm trước con gái bà đi tố cáo, cả nhà bà đều phải đi cải tạo.”
Lý Mộng Tuyết gật đầu, tràn ngập đồng cảm.
Năm đó cô ấy vẫn là đi quá gấp, không hố cha mẹ cặn bã này hoàn toàn!
Cô ấy đang định tiếp tục cãi lại, thấy Cao Ứng Hòa lại muốn mở miệng vội vàng giữ chặt cánh tay anh ta, gật đầu với anh ta một cái:
“Không sao, em có thể giải quyết!”
Tuy cô ấy không cho rằng người cặn bã này có quan hệ gì với mình, nhưng mà trên huyết thống thực sự là mẹ con, cho dù thực sự đến cục công an, cũng khó trị tội bọn họ.
Không bằng mượn cơ hội này, trực tiếp kết thúc hoàn toàn quan hệ đi!
Quan trọng nhất chính là, vất vả lắm cô ấy mới có cơ hội đấu tranh anh dũng, sao có thể mượn tay người khác?
Bạn trai tới đoạt diễn cũng không được!
Ngay cả Thanh Thanh đều yên tâm đối với cô ấy như vậy, chuyên tâm cắn hạt dưa, cô ấy nhất định phải xử lý chuyện này xuất sắc nhất!
“400 tệ dã đủ cho bà gả tôi ra ngoài ư? Gả cho người nào cũng được sao? Cho dù là người tuổi xấp xỉ tuổi cha tôi, còn có con góa vợ à?” Lý Mộng Tuyết hỏi.
“Dù sao chỉ có thể nhiều không thể ít! Chúng tao nuôi mày lớn như vậy, mày không thể không báo đáp gì được đúng không?” Chu Thục Trinh chỉ muốn nhanh chóng lấy được tiền, mua công việc cho Tiểu Tuấn.
Lúc trước Lý Mộng Tuyết chạy thoát, tiền trong nhà cũng không còn, Tiểu Tuấn không có công việc, chồng bà ta thì vận chuyển than đá, bà ta thì đi làm công nhân tạm thời, Tiểu Tuấn không chịu làm gì, cuối cùng tổ dân phố cưỡng chế bắt anh ta xuống nông thôn.
Chịu khổ nhiều năm, năm trước khôi phục thi đại học thanh niên trí thức cũng dẫn trở về thành phố, năm nay Tiểu Tuấn ăn tết cũng sẽ trở về, đến lúc đó mua công việc có thể diện cho Tiểu Tuấn, tiền cần chuẩn bị đủ!
Vốn đang sầu kiếm đâu ra tiền, vừa nghe người ta nói con nhóc chết tiệt kia trở về, lúc này mới có chủ ý tới bắt người!
Lúc này không còn xuống nông thôn nữa, bà ta xem cô ấy chạy đi đâu!
“Báo đáp ư? Cũng đúng thôi! Tuy tôi từ nhỏ đã phải hầu hạ cả nhà, còn có em trai, bữa đói bữa no, nhưng tốt xấu gì cũng đi học, không đói chết, đúng là nên báo đáp, nhưng 400 tệ này chính là công phu sư tử ngoạm.” Lý Mộng Tuyết nói: “Hơn nữa gả cho người ta, còn phải để người ta cùng tôi chịu cha mẹ như hai người, của cải nhiều cỡ nào cũng không đủ, như vậy tôi thà đừng đi gây tai họa cho nhà khác thì hơn! Cùng lắm thì tôi không kết hôn, chẳng lẽ bà còn có thể trói tôi đi kết hôn sao? Tôi không còn ngốc giống như lúc trước, còn dám tùy tiện gả tôi ra ngoài như trước, tôi sẽ đến hội liên hiệp phụ nữ tố cáo các người phong kiến mê tín, ép duyên, dù sao các người đừng mơ chiếm được thứ tốt!”
“Mày đừng có mà ở đây lải nhải nữa, con gái gả chồng như bát nước hắt đi, lễ hỏi chính thức bọn tao nên lấy, mày nói gì cũng không có tác dụng. Cho dù mày đi tố cáo, hội liên hiệp phụ nữ cũng không quản được nhà gái gả chồng thu lễ hỏi!”
Chu Thục Trinh không chịu lùi về sau nửa bước, hiện giờ trong thành phố càng ngày càng nhiều người không có công việc, một công việc không tệ ít nhất cũng phải ba bốn trăm tệ, số tiền này không lấy từ lễ hỏi thì lấy đâu ra?

Bạn cần đăng nhập để bình luận