Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 333: Đáng thương đáng giận

Dù sao có thêm sức lao động miễn phí, cớ sao không làm?
Dạy anh trai xong sau này cô cũng bớt việc.
Ăn cơm xong, cả nhà ngồi nói chuyện, ngủ muộn hơn khi ở nông thôn một chút.
Bởi vì kết nối điện, có đèn điện, nhưng mà thường xuyên mất điện, trong nhà có ngọn nến dự phòng.
Diệc Thanh Thanh nói một số chuyện ở nông thôn, mẹ và anh trai cô cũng nói một số chuyện ở nhà, còn nhắc tới Lưu Mỹ Lệ.
“Mẹ, sau này Lưu Mỹ Lệ còn tới nhà không?” Diệc Thanh Thanh hỏi.
“Tháng trước mới tới cửa khóc lóc một trận, còn nhận sai, cầu xin tha thứ. Nói là trước đó cô ta cũng bị người ta lừa, sau này cảm thấy anh trai con tốt, nhưng sợ anh trai con ghét bỏ cô ta không còn là xử nữ, mới làm như vậy. Nói nếu anh trai con không cần cô ta, cô ta sẽ bị cha mẹ cô ta gả cho ông già góa vợ trong núi, lấy tiền lễ hỏi của cô ta cưới vợ cho anh em của cô ta.”
Triệu Hương Lan phỉ nhổ:
“Cô ta cho rằng mẹ rất dễ bị lừa à, lúc trước cô ta mang thai vẫn luôn tác quái, mẹ chỉ không muốn tốn miệng lưỡi, tránh bị thương tới cháu gái. Sau khi sinh xong cô ta còn không thích con gái của mình, cảm thấy con trai mới là con ruột, thì mẹ đã biết cô ta giống với người nhà cô ta, đều không phải loại tốt đẹp gì, mẹ ngốc mới cho cô ta trở về. Nếu cô ta trở về, cháu gái của mẹ sẽ gặp tao ương, có phải không Tiểu Tuệ?”
“A…” Tay nhỏ của cô bé nắm lấy không khí, cho rằng Triệu Hương Lan đang chơi đùa với cô bé nên cười tươi.
“Nhìn xem, Tiểu Tuệ của chúng ta cũng biết kìa!” Triệu Hương Lan bị chọc cười.
Diệc Thanh Thanh lắc đầu, véo nhẹ thịt mềm trên mặt Tiểu Tuệ, cô bé còn nhỏ như thế đâu hiểu được?
Lưu Mỹ Lệ này, đúng là người đáng thương tất có chỗ đáng giận.
Thực ra cho dù cô ta lợi dụng anh trai chịu trách nhiệm, lấy tính tình thành thật, còn thích đồng tình kẻ yếu gả vào là được, chỉ cần cô ta sống thật tốt, lúc trước đừng cảm thấy mình mang thai cháu trai của Diệc gia mà cảm thấy mình có thể đi ngang, làm nhiều chuyện ngu ngốc đắc tội với người khác.
Sau này lại vì Tiểu Tuệ là con gái, ghét bỏ cô bé, cuối cùng lấy chuyện gả vào đây là vì anh trai cô lấy đi lần đầu tiên của cô ta, với tính cách của anh trai cô chưa chắc đã không nhịn được.
Nhưng từ lúc cô ta mang thai, thì thường xuyên thử điểm mấu chốt của cả nhà, hoàn toàn để lộ nhân phẩm của mình có vấn đề, cho nên sau này mới không có đường sống xoay chuyển.
Nhà bọn họ coi trọng chính là phẩm tính.
Trò chuyện hơn một tiếng, bọn họ mới lục tục về phòng tắm rửa đi ngủ.
Diệc Thanh Thanh trở về phòng, nằm trên giường nhỏ của mình, chăn này có lẽ là mẹ cô mới phơi xong, ngủ rất ấm áp.
Nhưng đột nhiên cô lại có chút nhớ giường đất trong phòng nhỏ ở khu thanh niên trí thức đại đội thôn Hưởng Thủy, giường đất đó mới thực sự ấm áp dễ chịu.
Suy nghĩ miên man một lát, cô lập tức tiến vào hình thức dạy học kỹ năng học tập.
Lúc này đã sắp 8 giờ, ít hơn thời gian học tập buổi tối thường ngày.
Nhưng mà Diệc Thanh Thanh cũng nghĩ thoáng, học tập cũng không thể mỗi ngày căng thẳng, phải căng chùng có mức độ.
Cô nỗ lực học tập như vậy là vì khiến cuộc sống của mình càng thêm có tư vị, có ý nghĩa.
Cho nên càng không thể vì học tập mà bỏ qua cuộc sống.
Khi ở nông thôn, là vì bên ngoài quá lạnh thỉnh thoảng sẽ đi ra ngoài chơi ném tuyết, mỗi ngày chạy ra ngoài chính là chịu tội, ở trong phòng học tập vừa vặn có thể giết thời gian.
Nhưng hiện giờ ở nhà thì khác, tình thân mà đời trước cô thiếu hụt đều có hết trong đời này, nên phải quý trọng gấp đôi.
Cô coi như mình nghỉ đông, thời gian học tập cũng chỉ là trước khi ngủ và ngày hôm sau tỉnh lại lại học thêm mấy tiếng.
Dù sao uống mạnh mẽ dưỡng nhan an thần hoàn, giấc ngủ của cô chỉ cần bốn tiếng là đủ, thời gian đó người khác còn đang ngủ, cô cũng nhắm mắt nhưng mà ở mặt ngoài là ngủ trên thực tế là đi học tập.

Ngày hôm sau kết thúc học tập, vừa vặn là lúc mọi người rời giường.
Diệc Thanh Thanh nghe thấy động tĩnh bên ngoài, cũng ngồi dậy mặc quần áo xuống giường.
Khi mở cửa đi ra ngoài mẹ cô đang nấu cơm.
Nghe thấy âm thanh mở cửa, bà ấy quay đầu lại nhìn cô nói: “Sao dậy sớm như vậy? Không ngủ thêm một lát?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận