Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 819: Phiên ngoại 4

“Được rồi được rồi, hai đứa xem xong cảm thấy không có vấn đề gì, thì về bên nhà các con đi, sáng ngày mai các con lại qua đây. Đến lúc đó hai bên đều là của các con, các con muốn làm thế nào thì làm thế đó!”
Diệc Thanh Thanh và Vân Cô Viễn chia tài sản xong, thì bắt đầu đuổi người.
Đặc biệt là Vân Cô Viễn, chống gậy nhìn bọn họ về bên số 44 hẻm La Cổ qua cửa ngách mới yên tâm.
Nhìn cửa đóng rầm lại, Vân Thanh châm chọc:
“Em hoài nghi cái gậy của ông cụ căn bản không phải dùng để giúp đi đường, hoàn toàn là dùng để đuổi người. Đã hơn 90 tuổi, nhìn còn có sức sống trẻ tuổi hơn chúng ta hơn 60 tuổi.”
“Chúng ta đâu còn trẻ nữa, em thông cảm cho cha đi, ông ấy đã sớm muốn đuổi chúng ta ra khỏi nhà, trải qua thế giới hai người với mẹ. Có khả năng đây là tình yêu, tuy hai chúng ta không thể thể nghiệm, nhưng cũng nên lý giải.” Diệc Viễn an ủi em gái.
Vân Thanh: “…”
Anh trai cổ hủ của mình đúng thật là!
Hơn nữa không thể thể nghiệm chỉ có mình anh trai mà thôi, không bao gồm mình!
Đợi anh trai chết đi sẽ hiểu, cẩu độc thân trong nhà chỉ có mình anh trai mà thôi!

Bên kia Diệc Thanh Thanh liếc mắt nhìn góc sân Đông Bắc chỗ cánh cửa từ nhà ăn đến sân sau, khi thấy Vân Cô Viễn xuyên qua cửa ngách trở về, cô vội vàng chạy tới:
“A Viễn, đám nhỏ đều trở về rồi ư?”
“Đã trở về!” Vân Cô Viễn kẹp gậy dưới nách, bước nhanh tới.
“Được rồi, em đi cấy Tiểu Chí và Tiểu Chỉ, lại thu dọn hành lý sau đó chúng ta xuất phát. Đúng rồi, anh đến phòng điều khiển xóa camera trước đi!” Diệc Thanh Thanh nói.
Vân Cô Viễn đã rất có kinh nghiệm phương diện này.
Hai người phân công nhau hành động, một người đi xóa camera theo dõi ở đằng trước, một người đi thu dọn đồ.
Đồ mà hai bọn họ thường dùng đều được Diệc Thanh Thanh cất vào không gian.
Cuối cùng bế Đại Phúc lên, cô nhanh chân đi tới sân trước.
Hiện giờ cô hơn 90, nhưng cơ thể vẫn còn khỏe mạnh, đều là vì thuốc đánh dấu từ trên người A Viễn chưa từng biến mất, con trai con gái từ nhỏ cũng được cô nhân cơ hội đút, hiện giờ cơ thể cũng được dưỡng rất tốt.
Còn A Viễn, ngoại trừ túi da bên ngoài, chức năng cơ thể đều không suy yếu theo tuổi tác tăng lên.
Nếu không phải sinh nhật năm nay Diệc Thanh Thanh đột nhiên có cảm giác mãnh liệt, chỉ sợ tuổi thọ của mình sắp cạn, có khả năng cô không còn sống được bao lâu nữa.
Nhưng mà hiện giờ gặp phải tử vong, cô sớm đã không còn sợ hãi như khi trẻ, trái lại còn có chút chờ mong.
Người càng già thì càng cảm thấy không thú vị, người thân, bạn bè của mình đều lần lượt rời đi, con trai con gái cũng có cuộc sống của mình, cô chỉ còn lại A Viễn ở bên cô, còn sống không náo nhiệt bằng chết đi.
Hội hợp với A Viễn, Diệc Thanh Thanh lấy chìa khóa ra: “Để em lái xe!”
Đặt Đại Phúc lên ghế sau, cô lập tức vào phòng điều khiển, đợi Vân Cô Viễn lên xe xong thì cô lái xe bay theo tuyến đường không trung, đi về phía núi Phong Lộc.
Vừa lái xe cô vừa nói:
“A Viễn, tối nay anh mua cho em mấy lá bùa nhé, ngày mai em muốn đến mộ thăm cha mẹ, còn có đám Mộng Tuyết, nói với bọn họ chuyện em sắp xuống, khiến bọn họ cũng vui vẻ. Nếu có thể biết khi nào em chết thì tốt, em sợ hôm nay em ngủ ngày mai sẽ không dậy nổi. Còn chưa chào hỏi phía dưới, cũng không biết đường hoàng tuyền trông như thế nào, đi được không, nếu có bọn họ tới đón em thì tốt.”
“Đừng sợ, buổi tối anh tốn chút âm đức tìm ngời xem tuổi thọ cho chúng ta, anh đánh giá tuổi thọ của anh cũng sắp hết, đến lúc đó anh đi cùng em.” Trên mặt Vân Cô Viễn là ý cười, trong lòng có chút đau khổ.
Sau khi vợ sống thọ và chết tại nhà xong, thì sẽ hội hợp với đám chị em, cô vui sướng nhưng anh thì lẻ loi hiu quạnh.
“Thật ư? Còn có thể xem tuổi thọ trước ư?” Diệc Thanh Thanh kinh ngạc vui mừng nói.
Vân Cô Viễn gật đầu:
“Âm sai bọn anh thì có thể xem, em là vợ anh, là người nhà của âm sai, còn làm việc tang lễ, tính hơn nửa là người trong nghề, có lẽ không có vấn đề gì.”
“Phúc lợi âm sai của các anh đúng là tốt, em đi xuống cũng sẽ thi làm âm sai. Có lẽ công đức đời này của em đã đủ!” Diệc Thanh Thanh liếc mắt nhìn giao diện hệ thống xa hoa của mình.
[Ký chủ: Diệc Thanh Thanh.]
[Công đức: 8.218.934.]
[Hồn lực: 1.932.131.]
[Điểm đánh dấu: 7.512.831.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận