Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 188: Mấy người này đều rất thích diễn trò!

Tiền Lai Lai cũng nói: “Như vậy đã kết thúc ư? Hôm nay tôi mới kể xong phần sau của chuyện xưa! Haizz, sao Lư Tiên Tiến này nóng vội như vậy? Lúc này đã bị lộ!”
Lý Mộng Tuyết dang tay: “Luôn cảm thấy chúng ta viết 1800 điều trong kế hoạch, mới chấp hành xong điều thứ nhất, kẻ địch đã tước vũ khí đầu hàng, quá đáng tiếc.”
Diệc Thanh Thanh: “…”
Đây đều là người nào thế, đây là chơi vạch mặt vạch đến nghiện à?
Không thể lý giải, không cần phí tâm phí lực, im lặng ngồi một bên làm quần chúng ăn dưa xem diễn không tốt sao?
“Haizz, chúng ta đã nhận vai, trong lòng đã diễn tập mấy chục lần, kết quả phút cuối cùng vai diễn phía sau đều bị xóa, phải đi xuống làm người xem, chuyện này có thể không khó chịu sao?” Tiền Lai Lai thở ngắn than dài nói.
Diệc Thanh Thanh lại im lặng lần nữa.
Mạch não giữa người với người, đúng là không giống nhau.
Mấy người này đều rất thích diễn trò!
Nhưng mà diễn đến đây, không muốn tan cũng phải tan.
Cuộc họp nhỏ của bốn đóa Kim Hoa kết thúc, ai về nhà nấy lấp đầy bụng.
Giữa trưa Diệc Thanh Thanh vẫn ăn hàng dự trữ trong không gian, một bát mì gà.
Không gian nho nhỏ 10 mét vuông này trên cơ bản biến thành kho hàng chứa đồ ăn của cô, bên trong đặt nhiều nhất chính là thức ăn chín.
Dù sao chỉ có một mình, lượng ăn một bữa quá ít, đun nấu cũng quá phiền phức, cho nên cô quen mỗi lần nấu cơm đều nấu mấy phần, ăn một phần cất đi mấy phần.
Hiện giờ trên giá trong không gian tùy thân đều dùng bát gỗ đựng đồ ăn chín, đống đồ ăn này cũng đủ cho cô ăn hơn nửa tháng.
Bởi vì cần dùng bát quá nhiều, vì không hấp dẫn sự chú ý của người khác, cô thậm chí còn phí thời gian tiến vào hình thức dạy học kỹ năng chế tạo đồ gỗ tìm lão thợ mộc đặc biệt học làm bát thế nào.
Cho nên hiện giờ cô chỉ châm lửa nấu cơm khi có nguyên liệu tươi, những lúc khác đều đun ít nước ấm làm bộ mà thôi.
Không thể không nói, sắp xếp như vậy khiến cô mỗi lần nấu cơm đều là hưởng thụ, mà không phải tra tấn cần chắc bụng.
Thời gian hôm nay tương đối gấp, buổi tối còn phải học tập, giữa trưa cần ngủ một lát dưỡng đủ tinh thần, cô nhanh chóng ăn mì xong dùng nước ấm rửa bát, sau đó lên giường ngủ.
Buổi chiều mọi chuyện gió êm sóng lặng, chỉ có Cao Tiểu Hương không tới làm việc.
Đồng chí Lư Tiên Tiến rời mục tiêu cũng không chú ý tới người cũ của mình không đi làm việc, đương nhiên cũng không phát hiện ánh mắt của trưởng thôn Cao Vi Dân và Hứa Đông Mai vợ trưởng thôn đều xảy ra thay đổi.
Nhưng mà hai người vì con gái, vẫn tạm thời che giấu không phát tiết lửa giận.
Không phải là anh ta nói mình và Tiểu Hương chỉ là bạn sao?
Tiểu Hương nhà bọn họ không thiếu bạn như vậy, sau này sẽ nói với bên ngoài như thế!
Dù sao nghĩ cẩn thận một lát, chuyện Tiểu Hương và anh ta làm đối tượng ngoại trừ người nhà mình và mấy người có quan hệ tốt thường tán gẫu ở tiểu đội 1, 2 ra, thật sự chưa từng để lộ trước mặt người khác.
Là một phần của tổ phụ nữ tiểu đội 1, khi nghỉ tạm một lát, thím Quế Hoa gọi mọi người lại nói chuyện:
“Sau này lại có người nói chuyện Tiểu Hương làm đối tượng với thanh niên trí thức Lư, mọi người nhớ rõ nói chỉ là lời đồn, trưởng thôn chướng mắt nhân phẩm và năng lực của thanh niên trí thức Lư, Đông Mai cũng đã sớm tìm người khác cho Tiểu Hương! Thanh niên trí thức Lư này nói như rồng leo, làm như mèo mửa lòng dạ hiểm độc, đầu tiên là vì trưởng thôn coi trọng Tiểu Hương, sau này vì gia thế của thanh niên trí thức Vương mà tiếp cận người ta, đáng tiếc người ta không coi trọng cậu ta. Loại đàn ông như vậy cũng không ai dám cần, nói không chừng chính là nhân vật Tô Hán Văn.”
“Cái gì? Vậy mà thanh niên trí thức Lư này là loại người như thế?”
“Người này đúng là Tô Hán Văn thứ hai, cũng may Tiểu Hương của chúng ta và thanh niên trí thức Vương đều không phải Bạch Hiểu Quyên, người đàn ông như vậy đúng là quá ghê tởm!”
“Tôi đã nói không chỉ phụ nữ trông đẹp lòng dạ cao mà, đàn ông cũng giống vậy thôi, tìm đối tượng không thể chỉ nhìn mặt, cần phải xem nhân phẩm nữa!”
“Chuyện này ấy à, chúng ta phải nói thật rõ, nhắc nhở con gái chúng ta phải tỉnh táo một chút!”

Mấy thím trong tổ bắt đầu lên án công khai Lư Tiên Tiến.
Diệc Thanh Thanh nghe cảm thấy tiến triển khá tốt, nhưng mà Tô Hán Văn và Bạch Hiểu Quyên này là ai?
Sao cô không biết nhỉ?
Khiến cô có cảm giác mình không theo kịp trào lưu của mấy thím.
Không hiểu thì hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận