Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 527: Tên biến mất

Đáng tiếc minh tệ cô đốt không giống với minh tệ khi âm sai làm nhiệm vụ, không thể đổi được đồ ở Âm Dương Các.
Nếu không Diệc Thanh Thanh cô có thể dựa vào gấp nguyên bảo, trở thành máy in tiền của địa phủ!
Có tay nghề này, đâu cần sầu Âm Dương Các của mình không thể phát triển rộng rãi hơn?
Vân Cô Viễn lắc đầu bật cười: “Cô nhóc tham tiền!”
“Ai bảo tay nghề này của em đáng giá ở âm thế như vậy? Nên có lòng tham, ha ha!” Tâm trạng của Diệc Thanh Thanh khá tốt.
Nhưng mà hôm nay còn có chuyện chính cần làm.
Hai người trở lại không gian tùy thân, tới phòng đọc sách, cùng ngồi trước bàn học.
Diệc Thanh Thanh cầm lấy một quyển sách trên giá sách để trước mặt:
“Đây là danh sách anh hùng nhân dân em nói với anh ngày hôm qua, nhân số hơi nhiều, nếu khắc bài vị mà nói, một hương đường e rằng không đủ, có khả năng còn cần… Hửm?”
Cô vừa nói, vừa mở quyển sách ra, bỗng nhiên phát hiện nội dung của quyển sách đã trở nên khác biệt.
Vốn dĩ là tên chữ viết màu đen rất nhỏ, sắp xếp chỉnh tề, chen chúc.
Lúc này vừa lật ra, có mấy vị trí tên trực tiếp biến mất, tuy số lượng không nhiều nhưng thoạt nhìn đặc biệt rõ ràng.
“Sao mấy tên này không còn như vậy?” Diệc Thanh Thanh lật mấy tờ, đều là như thế, quá kỳ lạ.
“Tên biến mất, có lẽ là đã vào luân hồi, sắp có tên mới. Có quyển sách này thì không cần lo lắng hương đường không để được nhiều bài vị như vậy, trực tiếp cung phụng quyển sách này là được. Đợi khi tên trong quyển sách này đều biến mất hết, thì đại biểu toàn bộ bọn họ được tu bổ linh hồn, đi đầu thai.”
Dưới tầm nhìn của Vân Cô Viễn, mỗi cái tên trong quyển sách này có hồn lực nhàn nhạt, liên kết với một linh hồn.
Diệc Thanh Thanh không nghĩ tới quyển sách này thoạt nhìn bình thường còn có tác dụng như vậy, vậy mà tên thực sự đều liên kết với một linh hồn, không hổ là đồ đánh dấu ra được.
“Chỗ em còn có một bàn thờ gỗ tử đàn, lư hương cũng có, như vậy đồ cần dùng đã đủ, chỉ đợi em làm thêm chút nhang kính thần, thì có thể làm xong hương đường!”
Vốn dĩ cho rằng còn phải tốn nhiều sức lực làm bài vị, như vậy đơn giản hơn nhiều.
“Hương đường đặt ở sau dãy nhà anh đi, quét dọn một chút là được.” Vân Cô Viễn nói.
Chuyện hương đường cứ quyết định như vậy.
Sau đó chính là chuyện nhà bên ngoài, ở không gian tùy thân tuy thoải mái, nhưng cũng không thể thực sự coi nơi này thành nơi cư trú.
Hai bọn họ còn phải tiếp xúc với người ngoài, vẫn luôn ở không gian tùy thân không phải là kế lâu dài.
Nhưng mà nghĩ tới bên ngoài là căn nhà to như vậy, muốn ở thoải mái thì phiền phức hơn nhiều.
Chỉ riêng dọn dẹp sắp xếp cũng là chuyện không dễ dàng.
Diệc Thanh Thanh thở dài:
“Bên ngoài rộng như vậy, chỉ có mình hai ta ở cũng quá trống trải! Mỗi một căn nhà phòng cộng lại cũng phải 23 phòng, thực sự không biết sử dụng làm gì, quan trọng nhất chính là còn không tiện dọn dẹp.”
Đặt ở cổ đại, căn nhà như vậy là chủ nhà và người hầu cùng nhau ở.
Nếu kỹ năng xếp giấy của cô tới cấp 6 có thể điểm linh thì tốt, như vậy có thể xếp mấy người giấy ra giúp dọn dẹp nhà cửa, nếu không chỉ riêng quét dọn đã tốn nhiều sức.
“Có phòng không dùng hết thì cứ để trống như vậy đi.” Thực ra Vân Cô Viễn càng muốn nói, ở một mình thực sự quá cô đơn, hai người ở cùng nhau sẽ tốt hơn.
“Chỉ có thể như vậy.” Diệc Thanh Thanh gật đầu, cô rút hai tờ giấy trắng to ra, tiện tay dùng bút máy vẽ mặt phẳng bên ngoài tứ hợp viện, một cái cho Vân Cô Viễn, một cái để lại cho mình: “Chúng ta nhìn xem các phòng dùng để làm gì, bố trí như thế nào đi!”
Đổi thành bút chì dễ xóa, cô vừa nghĩ vừa làm ký hiệu.
Tứ hợp viện vốn dĩ mỗi phòng đều có tác dụng của mình, nhưng mà hiện giờ ở chắc chắn không thể quá rập khuôn, cho nên cô tùy ý hơn chút, dựa theo nhu cầu của mình sắp xếp.
Trước mắt mà nói thực ra cô ở một mình, chính phòng và sân sau mình cô dùng dư dả, cộng lại cũng 10 phòng.
Mấy trạm phế phẩm cô cũng cơ bản kéo trọc, trong tay có gỗ sưa, gỗ tử đàn, gỗ tơ vàng, các bộ đồ gỗ nội thất, trang sức thì có trang sức phỉ thúy đế vương lục, trang sức đá quý vàng ròng và trang sức dương chi ngọc.
Trang sức tạm thời vẫn đặt trong ngăn kéo bàn trang điểm có gương ở không gian, đồ nội thất thì có thể lấy ra dùng.
Trên cơ bản một bộ đồ nội thất đủ cho mình cô dùng hàng ngày, sắp xếp phòng cô ở là được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận