Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 676: Xuân sắc tràn đầy

“Nhà tắm đều là người, ai dám làm càn, mọi người đều đang nhìn mà, cho nên thu liễm một chút, tắm ở phòng tắm vòi hoa sen có thể giống sao? Hôm nay đồng chí Đại Kim Hoa hưng phấn quá mức, tôi sợ trong sạch của tôi khó giữ được.” Diệc Thanh Thanh không tin người nào đó sẽ không động tay động chân với cô.
Thường ngày cô mặc quần áo chỉnh tề, đồng chí Đại Kim Hoa còn luôn sàm sỡ!
Sắc nữ!
“Ừm…” Lý Mộng Tuyết thực sự không dám nói mình nhìn thấy Tiểu Kim Hoa trơn bóng còn có thể nhịn được tay mình, ở nhà tắm chung không dám làm chuyện này ở nhà thì thực sự không có băn khoăn này.
Nhưng mà cô ấy không đến mức như Tiểu Kim Hoa, cùng lắm là nhìn nhiều hơn, thưởng thức dáng người của cô.
Càng nghĩ càng không muốn buông tha, cô ấy lau nước bọt không tồn tại ở khóe miệng, đúng lý hợp tình nói:
“Không sao, mọi người đều giống nhau, trong sạch của cô khó giữ được, trong sạch của chúng tôi cũng khó giữ được, như vậy không phải là huề nhau à, cô cũng không bị thiệt!”
Diệc Thanh Thanh: “???”
Đây là ngụy biện gì thế?
“Vậy chúng ta bỏ phiếu quyết định đi, đồng ý mấy chị em cùng nhau tắm, tăng tiến tình cảm giơ tay!” Lý Mộng Tuyết vì biểu đạt thành ý, giơ cả hai tay.
Tiền Lai Lai theo sát phía sau, cũng giơ tay lên, dù sao có người nào không thích nhìn cô gái xinh đẹp?
Thanh Thanh quá xinh đẹp, sao cô ấy có thể nhịn được?
Diệc Thanh Thanh nhìn về phía Vương Linh Linh: “Linh Linh!”
Vương Linh Linh mỉm cười giơ tay, Diệc Thanh Thanh không kịp đè xuống.
“Kết thúc bỏ phiếu, cùng nhau tắm ưu thế ba so một chiến thắng tuyệt đối!” Lý Mộng Tuyết vui sướng công bố kết quả.
Cuối cùng Diệc Thanh Thanh bị kéo vào phòng tắm vòi hoa sen.
Hôm nay có khả năng cô ra cửa không xem hoàng lịch, hôm nay chắc chắn không nên tụ tập với đám chị em, nếu không vì sao hôm nay người bị nhằm vào luôn là cô?
Cửa phòng tắm vòi hoa sen đều được khóa trái, đám Lý Mộng Tuyết vẫn không yên tâm lắm, sợ cô chạy mất.
Diệc Thanh Thanh nghĩ dù sao hôm nay không trốn thoát, nên dứt khoát bất chấp tất cả, ai sợ ai?
Đồng chí Đại Kim Hoa nói không sai, mọi người đều cởi, dù sao cô cũng không phải là thánh nhân quân tử gì, cho dù thế nào cũng không bị thiệt đúng không?
Không đánh lại thì gia nhập, cô phải đi tuyến đường nữ lưu manh của đám chị em, khiến bọn họ không có đường để đi.
“Không phải muốn tắm sao? Các cô còn đang đợi gì?” Giọng nói của Diệc Thanh Thanh tràn ngập ý cười, giống như người mới sống chết không chịu vào không phải cô.
“Tiểu Tuyết Tuyết, cô không cởi, vậy để tôi cởi giúp cô!” Diệc Thanh Thanh đổi giọng, tính toán ra tay: “Tiểu Lai Lai, Tiểu Linh Linh, đừng có gấp, chị đây cởi quần áo cho Tiểu Tuyết Tuyết trước, sau đó tới chiếu cố hai người!”
“A! Không cần! Cô đừng tới đây, tôi tự mình cởi!” Lý Mộng Tuyết nhảy về sau một bước, nhanh chóng cài cúc áo.
Gặp quỷ rồi, Tiểu Kim Hoa làm sao thế?
Buồn nôn như vậy, quá đáng sợ!
Vương Linh Linh và Tiền Lai Lai thấy thế, bắt đầu “tự lực cánh sinh”.
Diệc Thanh Thanh che miệng cười duyên: “Ai da, mấy cô cởi nhanh như vậy làm gì, chị đây chậm một bước rồi, đắc tội.”

Trong sân bên ngoài, bốn đồng chí nam xếp hàng ngồi hóng gió.
Sân này rất nhỏ, cho nên….
Cao Ứng Hòa, Trần Chí Hòa, Tạ Thế Diễn đều nhìn về phía Vân Cô Viễn.
“Đồng chí Diệc Thanh Thanh… Đúng là hưởng phúc…”
Dưới bóng đêm che giấu, cổ Vân Cô Viễn đỏ rực tới tận mang tai.
“A, eo nhỏ của Tiểu Tuyết Tuyết thực sự không tệ, một tay có thể ôm hết, quá đẹp, chị đây quá thích!”
“A! Đừng sờ eo tôi, rất ngứa!”
“Vậy được rồi, Tiểu Lai Lai, hai chân của cô thật đẹp, chậc chậc… Đừng che mà, để chị đây nhìn thật kỹ, nhìn vui, lát nữa sẽ có thưởng lớn!”
“Tiểu Linh Linh, đừng có gấp, chị tới đây!”
Trong sân.
“Khụ khụ, sao cảm thấy hóng gió càng ngày càng nóng như vậy!” Trần Chí Hòa lau mồ hôi trên trán.
“Có lẽ là sân quá khép kín, có khả năng trên đường bên ngoài đỡ hơn chút.” Tạ Thế Diễn nói.
“Vậy hay là chúng ta đi ra ngoài cửa hóng gió đi.” Cao Ứng Hòa đề nghị.
Vân Cô Viễn vội vàng đứng dậy, chạy tới cửa sân.
Ba người khác cũng đuổi kịp.
Sau khi rời khỏi đây, còn xoay người kéo cửa vào.
Bên ngoài đen như mực, cũng không có đèn đường, bốn đồng chí nam đứng ngồi không yên, cuối cùng đều ngồi xổm ở cửa lớn.
Bầu không khí vô cùng xấu hổ lan tràn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận