Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 405: Thi đại học 2

Trong khoảng thời gian cuối cùng này, mỗi ngày bọn họ đều trao đổi câu hỏi chép từ đề thi sai của nhau và đưa bài cho nhau, rồi cùng nhau làm bài để làm quen với cảm giác thi và cùng lúc ôn những câu sai.
Buổi tối một ngày trước khi thi, mấy người trong tổ học tập bọn họ cùng cổ vũ nhau cố lên, gọt sẵn bút chì, kiểm tra đồ cần mang xong, mới từng người về phòng ngủ.
Ngày mùng 10 tháng 12, Diệc Thanh Thanh vẫn giống như trước đây dậy từ 4 giờ, chuẩn bị bữa cơm sáng xong, thì kiểm tra lại công thức toán học và tri thức chính trị trong hình thức dạy học kỹ năng một lát, hôm nay thi hai môn này.
Nhưng cô vừa mở mắt ra, thì thấy mái ngói trên nóc nhà có thứ gì đó màu trắng, cô vội vàng ngồi dậy dùng đèn pin soi, hình như là tuyết!
Năm nay tuyết bắt đầu rơi từ sớm, nhiệt độ không khí cũng thấp hơn năm trước, mỗi ngày đại đội trưởng nhìn lúa mạch non trong ruộng mà phát sầu.
Nhiệt độ lại giảm xuống tiếp, lúa mạch non sẽ bị đông chết mất.
Nhưng mà cuối tuần này không có tuyết rơi, tuyết đọng trên nóc nhà cũng đã sớm tan ra.
Chỉ có một khả năng, lại có tuyết rơi.
Diệc Thanh Thanh vội vàng bò dậy, mặc quần áo vào rồi đi mở cửa ra xem.
Tuyết ở ngõ nhỏ đã sắp tới giữa cẳng chân, còn đang tiếp tục rơi.
Tuyết rơi dày như vậy, muốn đạp xe đi thi trên cơ bản là không có khả năng, biết sớm sẽ như vậy đã tới nhà khách ở huyện thành ở!
Ở trong nguyên thư chuyện nữ chính thi đại học chỉ viết mấy dòng cho qua, dường như không gặp được vấn đề gì!
Ồ, đúng rồi, cô nghĩ tới rồi, trong nguyên thư Lý Mộng Tuyết ở khu thanh niên trí thức có quan hệ tốt hơn với Lưu Xuân Hạnh, trước khi thi đại học, cô ấy đi thẳng tới huyện thành thuê phòng, đương nhiên là không có chuyện tuyết rơi không đi được.
Diệc Thanh Thanh trăm triệu không nghĩ tới, khi tới lúc này còn xuất hiện chuyện như vậy.
Cũng may hiện giờ không phải không có cách nào, hai ngày thi, công xã sẽ phái máy kéo đặc biệt chở thanh niên trí thức.
Máy kéo bánh xe to, có lẽ không có vấn đề gì.
Cô nhớ rõ đại đội trưởng từng nói, tuyết quá đầu gối máy kéo còn có thể đi, cô còn chưa quên lời đại đội trưởng nói đâu!
Xem ra hôm nay bọn họ đến công xã cần ngồi máy kéo mới được.
Muốn đến công xã ít nhất 5 giờ đã bắt đầu đi, trước 6 giờ phải tới công xã.
Tính ra bây giờ phải bận việc, dù sao còn phải ăn cơm sáng gì đó, đến lúc đó đến huyện thành mua e rằng không kịp.
Mà đám Diệc Thanh Thanh vốn định đạp xe đến huyện thành, ước định thời gian rời giường là 6 giờ.
Lần này gọi đám Lý Mộng Tuyết trước hai tiếng, Diệc Thanh Thanh sợ bọn họ nghỉ ngơi không tốt, đợi lát nữa còn phải đi bộ trong tuyết hơn bốn mươi phút, nhỡ đâu ảnh hưởng tới trạng thái thi thì không tốt.
Diệc Thanh Thanh nghĩ một lát, nhanh chóng vào không gian nhà tranh nhìn đồ ăn chín trên kệ, đếm bánh bao nhân thịt củ cải cô tích trữ, còn 15 cái, mỗi người 2 cái có lẽ đủ ăn.
Trong lòng lập tức có tính toán, lát nữa gọi bọn họ, cơm sáng sẽ ăn ở chỗ cô, không cần lãng phí thời gian nấu ăn.
Cô đi nấu một nồi nước to trước, đợi khi tới thời gian thì lấy lồng hấp đựng bánh bao ra đặt lên bếp, sau đó võ trang đầy đủ đi ra ngoài gõ cửa phòng mọi người:
“Mau dậy đi, tuyết rơi!”
Hôm nay phải thi đại học, ngay cả Lý Mộng Tuyết cũng cảm thấy khẩn trương, tuy ngủ sớm nhưng đều ngủ không sâu, vừa nghe thấy tiếng người gõ cửa đều tỉnh lại.
Ra cửa nhìn, đều biết rõ kế hoạch đạp xe tới huyện thành của bọn họ sẽ không thực hiện được rồi.
“Xong rồi!” Trong lòng Lý Mộng Tuyết thấp thỏm, dưới sự trợ giúp của mọi người, cô ấy vốn có tự tin đối với thi đại học, cảm thấy mình không làm mất mặt những cô gái xuyên qua, không nghĩ tới cô ấy có khả năng thành người xuyên qua đầu tiên vì tuyết rơi mà không tới kịp thi đại học.
Cô ấy cho rằng lúc này hơn 6 giờ.
“Xong cái gì mà xong, nhanh đi rửa mặt đi, hiện giờ mới 5 giờ, chúng ta vẫn kịp thời gian đến chỗ máy kéo của công xã!” Diệc Thanh Thanh đẩy cô ấy về phòng.
Lý Mộng Tuyết vẫn chưa kịp phản ứng, chỉ nói mấy chữ: “Mới 5 giờ ư.”
Cô ấy nói xong thì vội chạy về phòng, rót nước ấm vào bình, dùng tốc độ nhanh nhất rửa mặt, ý nghĩ tết tóc con rết, xương cá đi thi trông thật đẹp gì đó đều mất sạch, lược cũng không chải trực tiếp dùng tay cào mấy cái, buộc thành tóc đuôi ngựa rồi vội vàng cầm lấy túi chuẩn bị sẵn hôm qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận