Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 1002:

.



Chương 1002:
Ở trong mắt người thích theo đuổi danh tiếng và lợi ích như Tiền Phi Long và người có tính bao che cho người nhà như Hạ Phác Hồng thì Tô Lâm Lang làm nhiều việc cho Cảng Thành, cho Đại Lục như vậy mà lại không nhận được sự khen ngợi mà cô nên có thì thật đáng tiếc.
Thật ra Hạ Phác Đình cũng thấy vậy, anh là người chứng kiến Tô Lâm Lang đi từng bước ra sao, từ lúc bắt Trương Hoa Cường cho tới dùng nắm đấm để làm Cửu Long an ổn, sau đó là phá huỷ nhóm quyền lợi của nhà họ Tiền, san bằng vũ khí hạt nhân A Khôn và thượng tá George, do đó thay đổi cả Hương Giang.
Anh cũng thường cảm thấy tiếc nuối cho vợ, tiếc vì cô làm nhiều như vậy nhưng lại không đạt được vinh quang xứng đáng.
Nhưng vẫn còn tốt hơn so với việc kinh doanh, nếu chịu khổ chịu khó và chăm chỉ là có thể kiếm được tiền, khi Tô Lâm Lang bắt tay vào việc thay đổi Cửu Long, thì vinh quang của cô đã bắt đầu nhen nhóm nảy mầm trong lòng các nhóm xã hội đen, gái đứng đường và người bán hàng rong từ khi ấy.
Cho tới bây giờ nó đã phát triển thành một cây cao che trời, tươi tốt rậm rạp như rừng.
Lòng kính yêu xuất phát từ tận đáy lòng của người dân dưới tầng chót là vinh quang mà cho dù là tiền tài hay quyền lực đều không đổi được.
Cũng là một loại sức mạnh mà một khi đã mọc rễ nẩy mầm sẽ khó có thể bị lay động.
Từ trình độ nào đó mà nói thì loại sức mạnh này có thể lật đổ chính quyền.
Ở cả Cảng Thành, có lẽ là chỉ có một mình cô Tô - Tô Lâm Lang mới có thể làm được.
Mà cuộc rượt đuổi giữa cảnh sát và tội phạm lại biến thành lời tỏ tình không phải là phần kết của câu chuyện cổ tích, mà đó là một sự mở đầu.
Chính phủ Hồng Kông thuộc Anh rất ngạc nhiên về cuộc biểu tình này, cũng ngạc nhiên về lực ảnh hưởng của Tô Lâm Lang ở Cửu Long, vì thế bày mưu đặt kế cho cảnh sát bắt một nhóm xã hội đen, gái đứng đường có tham gia biểu tình đến tra hỏi, xem xem Tô Lâm Lang có âm thầm giật dây nhằm phá vỡ sự thống trị của Vương quốc Anh hay không.
Nhưng trận bắt bớ này lại đổi lấy một cuộc biểu tình lớn hơn nữa.
Là một cuộc biểu tình phản đối tập thể dưới sự tham gia của toàn bộ người dân và nhóm người bán hàng rong ở Cửu Long.
Mọi người chịu khổ nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã không còn nhóm xã hội đen thu phí bảo kê, lúc này chính phủ Hồng Kông thuộc Anh muốn kết tội cho người xúi giục ra chuyện này, tất nhiên mọi người sẽ mặc kệ mà muốn chiến đấu càng hăng hái.
Cùng lúc này, Đại Lục chính thức ra thông cáo với quốc tế rằng bọn buôn lậu ma túy của đám người A Khôn và Mạch Gia Câu, thượng tá George cùng với đủ loại chứng cớ ở phía sau chỉ hướng về phía chính phủ Vương quốc Anh, giống như đổ dầu vào lửa, xung đột leo thang lần thứ hai.
Trong lúc nhất thời cảnh sát Hương Giang đình công, công nhân Cửu Long gây rối, người dân tầng dưới chót tổ chức đội ngũ biểu tình nhắm thẳng vào doanh trại quân đội Cảng Thành.
Chính phủ thực dân thống trị đã trăm năm nay gặp phải nguy cơ chưa từng có.
Mà trò khôi hài cuối cùng được chấm dứt bởi bọn quan chức đương nhiệm của doanh trại quân đội Cảng Thành từ chức tập thể.
Mà người vừa nhận chức mới nhất, là Thống đốc Cảng cuối cùng, cũng là thư ký đầu tiên nhậm chức nhiều năm ở doanh trại quân đội Cảng Thành - Mary nữ sĩ.
Vương quốc Anh đã không có lợi thế gì trên bàn đàm phán, cũng chỉ còn lại một yêu cầu, dẫn độ đặc công số một - thượng tá George!
Vì thế bọn họ bất chấp vốn gốc, cho dù phải trả giá cao đến đâu đi nữa!
...
Vừa đảo mắt lại tới tháng ba, hôm nay có mưa phùn, máy bay thương mại tư nhân do Hạ Phác Đình điều khiển vừa đáp xuống sân bay quốc tế Cảng Thành, anh vừa xuống máy bay đã chạy như điên, nhóm vệ sĩ phía sau cũng đuổi theo đến mức thở hồng hộc.
Vừa lên xe, anh nói ngay: "Về nhà nhanh lên."
Rồi chợt sửng sốt: "Mary nữ sĩ, chào dì!"
Mary nữ sĩ - Thống đốc Cảng đương thời đang ở trên xe anh, bắt tay, nói: "Phác Đình, dì với mẹ cháu vẫn là bạn tốt, chúng ta không lấy tư cách của quốc gia mà chỉ dựa theo tình cảm cá nhân để nói, Vương quốc Anh sẽ trả trước hai mươi triệu, còn lại lấy kỳ hạn mười năm, trước khi về nước sẽ trả tiền, cháu đi hoà giải để chính phủ Đại Lục thả George đi, đây là khả năng lớn nhất mà chúng ta có thể làm, cũng là sự nhượng bộ lớn nhất."
Cái mà bà ta đàm phán là cái giá mà Vương quốc Anh phải trả khi muốn dẫn độ thượng tá George về nước, đàm phán về cách thức trả số tiền bốn mươi triệu bảng Anh này.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận