Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 797:

.



Chương 797:
Hứa Uyển Tâm nói: "Không liên quan đến Phác Húc, là hôm nay bà Cố tới, nói nhánh thứ hai nhà bà ta, Cố Mãn Quán đang kinh doanh phát đạt tại Đại Lục, kiếm được rất nhiều tiền, bên nhánh đó còn có một cô cháu gái là chuyên viên định phí bảo hiểm, gần đây đang xây dựng hệ thống đánh giá và thông tin tài chính ở Đại Lục, bởi vì là con cháu vợ lẽ, không có thân phận tốt, ông cụ Cố muốn đưa vợ lẽ lên làm vợ cả."
Rồi nói: "Nghe nói chúng ta sắp tới đại lục, bà Cố cũng muốn đi cùng một chuyến, còn hỏi mẹ có thể giúp bà ta liên lạc với PLA hay không, bà ta muốn điều tra xem, có thật là Cố Mãn Quán đang mở sòng bạc hay không, nếu là thật, vì sao chính phủ Đại Lục lại không bắt anh ta, bà ta cũng cảm thấy khó chịu, hơn một năm nay Cố Mãn Quán thể hiện rất tốt, lên báo chí mấy lần, lại thêm anh ta cứ luôn rỉ rỏ bên tai, ông cụ Cố bèn có ý muốn đưa vợ bé lên làm vợ cả."
Nói ra thì ở Cảng Thành, mười mấy năm trước, đàn ông cưới vợ bé vẫn được pháp luật cho phép.
Mấy lão nhà giàu ở Cảng Thành, bá tước Tiền từng nuôi vợ nhỏ, nhưng ông ta là người keo kiệt, chưa từng cho danh phận.
Ông cụ Quý là người an phận, chưa từng nuôi, Hạ Trí Hoàn cũng không có.
Nhưng ông cụ Cố cưới vợ nhỏ là cưới có giấy tờ đàng hoàng, một khi ông ta qua đời, mười phần trăm tài sản dưới tên của ông ta sẽ tự động thuộc về nhà vợ bé, cũng phân chia cho các con của vợ bé.
Nhưng vợ cả sẽ không như thế, cho dù ông cụ Cố đã phân chia xong tài sản trước đó, thì một nửa cũng phải để cho vợ cả, hơn nữa, trước mắt, trong lệnh công bố của Cảng Thành, tài sản mà con cái của vợ cả và vợ bé nhận được không hề giống nhau, cho nên ông cụ Cố cảm thấy Cố Mãn Quán là người tài giỏi thông minh, hơn nữa còn có một cô cháu gái có năng lực xuất thân từ phòng vợ bé, muốn cho bọn họ địa vị thì phải đưa vợ bé lên làm vợ cả.
Nhưng bà Cố cũng đã sắp năm mươi tuổi rồi, thêm một mẹ chồng thì không nói, còn có cả một đám người ngoài muốn phân chia tài sản với Cố Khải Toàn và Cố Khải Luân nhà bà ta, làm sao bà ta có thể vui vẻ cho được?
Nói đến đây, Tô Lâm Lang cũng có công việc của mình, cũng không quan tâm đến mấy chuyện máu chó ở nhà giàu sang quyền quý.
Với Cố Mãn Quán, cô chỉ biết anh ta chạy tới Đại Lục mở sòng bạc, chứ cũng không biết tình hình gần đây của anh ta như thế nào.
Theo lý mà nói, anh ta đã mở sòng bạc hơn một năm rồi, cũng nên bị công an Đại Lục tóm ăn cơm tù rồi mới phải, sao anh ta vẫn chưa bị bắt, Tô Lâm Lang cũng cảm thấy không thể tin nổi.
Nhưng suy nghĩ một lúc, cô nói: "Mẹ à, chính phủ đại lục rộng lớn, nhân viên cũng nhiều, lại vừa mới cải cách mở cửa, quản lý các mặt khó tránh khỏi có sai sót, nhưng chỉ cần Cố Mãn Quán mở sòng bạc, anh ta sẽ sớm bị bắt thôi."
Hứa Uyển Tâm cầm tờ báo trong tay, hơn nữa là tớ báo của thành phố Thâm Quyến của Đại Lục.
Bởi vì bà nhớ nhung Hạ Phác Hồng, cách dăm ba hôm lại bảo vệ sĩ qua bên cửa khẩu mua một xấp báo về.
Đưa tờ báo cho con dâu, bà nói: "Anh ta thật sự không mở sòng bạc đâu, con đọc tờ báo này đi, Cố Mãn Quán mở một công ty đánh bắt cá, đánh bắt tại Nam Hải, theo như báo giải thích, anh ta còn là thương nhân Cảng Thành mẫu mực đấy."
Tô Lâm Lang cầm tờ báo, phía trên có ảnh chụp của Cố Mãn Quán, đứng trước một chiếc thuyền kéo lưới, mặc vest thắt cà vạt, hai tay dựng thẳng ngón cái, đang mỉm cười.
Phía dưới còn có đoạn phóng viên phỏng vấn, trong đó có một đoạn: Cố Mãn Quán nói, điều kiện gia đình chính là gánh nặng, dựa vào sức mình mới có thể tạo nên tài sản bất diệt, thương nhân Cảng Thành giống như dê con, đại lục giống như dê mẹ, mang lại nguồn lợi cho đại lục là trách nhiệm cũng như là nghĩa vụ.
Đọc bài phỏng vấn thì năm ngoái Cố Mãn Quán thành lập một công ty đánh bắt cá, cũng thành công kiếm được ba trăm ngàn.
Bởi vì trước mắt chính phủ Đại Lục đang miễn thuế đối với các thương nhân Cảng Thành, hơn nữa còn có chính sách trợ cấp, cho nên anh ta không những không cần đóng thuế, còn được hưởng trợ cấp kinh doanh của chính phủ, hơn nữa lấy thân phận thương nhân nước ngoài, thành công tham gia đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc của Thâm Quyến, ngồi chung một chỗ với các cán bộ lãnh đạo, đưa ra đề xuất sáng kiến phát triển chính phủ.
Tô Lâm Lang đang đọc tờ báo, Hứa Uyển Tâm cười nói: "Không ngờ đến đúng không, ở đại lục Cố Mãn Quán còn có thân phận như thế."
Không bất ngờ được sao, mới có một năm, Cố Mãn Quán tới Đại Lục, không những không bị bắt vì mở sòng bạc, lại còn lắc mình biến thành người bước tới những nơi chính trị, tham gia buổi thảo luận phát triển đại lục.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận