Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 716:

.



Chương 716:
Đột nhiên chuông điện thoại cô reo lên, Hạ Trí Hoàn nói ngay: "Mau nghe điện thoại đi."
Tô Lâm Lang bấm nhận: "Chú Quách?"
Quách Thụy nói: "Mợ cả, đội phó đội Phi Hổ Tiền Phi Long không có lệnh khám xét, cưỡng chế dùng súng bắn hỏng kho chứa máy bay của chúng ta. Đây hà hành vi trái pháp luật, chúng ta có cần gọi truyền thông tố cáo cậu ta hay không?"
Hạ Phác Hồng đang ngồi bên cạnh Tô Lâm Lang. Cậu ta chỉ biết rằng máy bay thả bom đang được cất giấu bên trong kho chứa máy bay, chỉ còn thiếu một cái cánh nữa là có thể cất cánh được. Một khi nó bị khám xét ra, tất cả khổ cực bao năm qua của cậu ta đều đổ sông đổ bể. Cậu ta đứng phắt dậy, định chạy đi ngăn cản.
Nhưng Tô Lâm Lang đã kịp thời kéo cậu ta lại, nói: "Không sao đâu chú Quách, nể mặt cho anh ta khám xét đi."
Còn nói thêm một câu: "Lát nữa chú dẫn đoàn xe quay lại sơn trang, nhớ phải lái nhanh nhé!"
Quách Thụy lên tiếng đồng ý, sau đó cúp điện thoại.
Mọi việc liên quan tới chuyến đi đi đến Đại Lục lần này của Hạ Phác Hồng đều do nhóm vệ sĩ của ông cụ làm giúp Tô Lâm Lang. Vì thế đương nhiên Hạ Trí Hoàn cũng biết hết mọi chuyện, ông cụ nhìn cháu dâu rồi nói: "Lâm Lang, cháu dẫn Phác Hồng đi làm việc đi."
Tô Lâm Lang đứng dậy, nói: "Vâng ạ."
Sau đó cô nói tiếp: "Nếu tình hình khả quan thì ngày kia cậu ấy có thể quay lại được."
"Ừ đi đi!" Hạ Trí Hoàn vẫy tay.
Hạ Phác Chú vẫn đắm chìm trong máy chơi game cầm tay, Băng Nhạn vẫn tiếp tục dạy cha mình nói chuyện. Cả hai đều không hề hay biết chuyện chị dâu và anh Ba đã rời đi. Chỉ có mình Hứa Uyển Tâm đứng dậy tiễn hai người họ ra ngoài.
...
Từ lâu Hạ Phác Hồng đã biết chị dâu nhà mình có tính cách như một sĩ quan cao cấp, cậu ta cũng không ngốc nghếch nhưng rất ít khi theo kịp mạch não của chị dâu nhà mình.
Vì vậy mà tới khi lên xe, cậu ta mới đột nhiên hiểu ra: "Chị dâu, chị đã di chuyển máy bay thả bom trong kho chứa máy bay đi rồi phải không?"
Tô Lâm Lang đạp chân ga, mỉm cười xinh đẹp.
Cô không phải đồ ngu, nhà họ Hạ có nhiều nhân công như vậy, sao có thể chờ tới lúc máy bay bị Tiền Phi Long chạy tới khám xét được?
Thật ra lúc sáng khi Tiền Phi Long vừa đe dọa cô lần đầu, cô đã gọi điện kêu gọi thêm nhiều vệ sĩ hơn, đồng thời tự ra tay tháo dỡ chiếc máy bay có chiều dài mười chín mét thành nhiều phần lớn, thay phiên di chuyển ra khỏi kho chứa máy bay để đổi sang cất nơi khác.
Vì vậy khi Tiền Phi Long dùng súng phá hỏng cửa kho chứa, thứ anh ta thấy chỉ là một đống phế phẩm.
Không mang theo lệnh khám xét, cưỡng chế khám xét nhà kho của nhà giàu nhất Cảng Thành, cuối cùng chỉ lục soát được một đống đồng nát. Lúc này Tô Lâm Lang có thể tưởng tượng ra hiện giờ Tiền Phi Long đang tức điên lên như thế nào.
Hạ Phác Hồng thấy chị dâu đưa mình đi trên con đường dẫn tới bán đảo Hồng Sơn nên đã lên tiếng: "Chị dâu, lúc này chị bảo chú Quách Thụy lái về sơn trang thật nhanh có phải là đang dùng kế dương đông kích tây, chọc tức Tiền Phi Long. Còn máy bay thả bom thì được cất ở bán đảo Hồng Sơn phải không?"
Đúng thế.
Tiền Phi Long không khám xét ra được máy bay thả bom trên đỉnh núi sẽ rất thất vọng, cùng lúc đó càng trở nên sốt ruột muốn được tìm máy bay thả bom hơn.
Khi nhìn thấy Quách Thụy dẫn theo đoàn xe chạy nhanh tới sơn trang ở đảo nhỏ, anh ta sẽ nghi ngờ máy bay thả bom được để trong sơn trang đảo nhỏ.
Vậy nên anh ta sẽ bám theo Quách Thụy chạy tới sơn trang.
Tuy nhiên đó chỉ là kế dương đông kích tây, anh ta sẽ lại tốn công vô ích tiếp.
Tô Lâm Lang lên kế hoạch ẩn náu phía sau, thậm chí còn chẳng ló mặt ra ngoài.
Do cô, một Thượng tướng từng quản lý hơn một trăm nghìn binh, bây giờ có thể nghiền ép và đả kích vị vua không ngai ở Cửu Long của sếp Tiền.
Tô Lâm Lang bật cười, sau đó nói với Hạ Phác Hồng: "Nhân cơ hội đi lắp ráp máy bay, khi nào sửa xong chúng ta sẽ cùng tới miếu Thiên Hậu."
"Được." Hạ Phác Hồng đáp.
Trong lòng không khỏi cảm thấy thương tiếc cho Tiền Phi Long.
Đại đội trưởng Tiền đáng thương, người sếp chân thành thẳng thắn nhất Cảng Thành, cũng là cảnh sát tốt với nhân dân nhất nay lại bị chị dâu của cậu ta lừa xoay vòng vòng, vừa nói tới đã thấy đáng thương rồi.
Lại nói Hạ Phác Hồng cứ ôm mãi cái điện thoại di động lên nghe, không biết đang gọi điện cho ai nữa.
Thực ra cậu ta đang nghe lén một vị sếp khác của đội cảnh sát, đó là Mã Minh.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận