Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 1003:

.



Chương 1003:
Tiền nhất định sẽ đưa, bởi vì đó là số tiền mà Đại Lục nên nhận theo điều khoản, nhưng trả tiền như thế nào lại là một môn học.
Hạ Phác Đình nói: "Dì Mary, tôi chỉ là một người bình thường, xin lỗi, tôi không giúp dì được."
Nhưng sau đó lại hỏi: "Dì không biết là cho đến hiện tại, điều bên phía các dì phải làm không phải là nhượng bộ mà là tìm cách bù đắp thiệt hại, bù đắp các loại thiệt hại mà bên dì sẽ nhận được một khi thượng tá George đứng ra công khai nhận hết các loại nhiệm vụ anh ta chấp hành sao?"
Nếu Vương quốc Anh không chuộc thượng tá George, anh ta vì tự bảo vệ mình sẽ khai ra hết thì tin tức này sẽ gây ra một cuộc bạo động ở các thuộc địa trên toàn cầu. Tin tức mang tính chất bùng nổ này sẽ mang đến thiệt hại nhiều hơn con số bốn mươi triệu bảng Anh rất nhiều.
Mary nhẹ xoa huyệt thái dương, nói: "Phác Đình, theo dì được biết Đại Lục đều tiếp thu đủ loại chính sách của Đại Lục liên quan đến Cảng Thành do cháu đề nghị, cháu giúp dì một phen, trong quá trình nắm quyền kế tiếp dì sẽ cho cháu một chính sách có lợi tương ứng."
Giọng nói của Hạ Phác Đình rất dứt khoát: "Sorry!"
Mary im lặng một lát, còn nói: "Ba ngày sau sẽ mở ra một vòng đàm phán mới, dì là đại biểu tham dự, nể tình dì, cháu cùng đi với dì đi."
Hạ Phác Đình nói: "Thật xin lỗi, vợ cháu có thai, thời gian rảnh rỗi cháu phải ở bên cạnh cô ấy."
Mary thoạt nhìn giống như là đã nhận sự thật, vươn tay nói: "Chúc cô ấy mọi việc đều thuận lợi!"
Nhưng chờ Hạ Phác Đình bắt tay, bà ta lại nói: "Hiện tại Vương quốc Anh đang nằm trong nguy cơ về tài chính vô cùng nghiêm trọng, bốn mươi triệu kia nếu theo như lời nước Hoa của các cháu nói đó là cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà, sẽ làm cho rất nhiều công ty siêu cấp phá sản, với Vương quốc Anh, sự ảnh hưởng của nó giống như một cơn sóng thần thật lớn."
"Cảng Thành của chúng ta đã trải qua nguy cơ tài chính rất nhiều lần, hơn nữa người ở sau lưng thúc đẩy chuyện này xảy ra mỗi một lần là ai, tôi nghĩ Mary nữ sĩ sẽ hiểu rõ hơn tôi nhiều, nhưng Hạ Thị của chúng tôi không vì vậy mà dựa vào tiền của người dưng." Điều Hạ Phác Đình muốn nói là một câu bọn xã hội đen thường nói: làm người, chỉ cần bước ra đời quậy phá thì luôn phải trả nợ.
Chỉ là tính tình của anh vốn hòa nhã, không thích hơn thua bằng lời nói với người khác, huống hồ anh còn có việc gấp, xem đồng hồ xong, anh nói: "Thật sự xin lỗi, cháu còn có hẹn, Mary nữ sĩ, hôm nào chúng ta lại gặp!"
Mary nữ sĩ thở một hơi thật dài, nhưng vẫn nói: "Hôm nào gặp!"
Chờ bà ta xuống xe, Hạ Phác Đình đập tay vào lưng ghế: "Về nhà nhanh!"
Cơ phó Johnny Trần đúng lúc đưa qua túi nôn: "Cậu cả, có phải cậu lại cần dùng cái này hay không?"
Hạ Phác Đình hít một hơi thật sâu, nói: "Johnny, hôm nay tôi phải chính thức thông báo với anh, ba ngày trước hội chứng ốm nghén thay vợ của tôi đã hết!"
Johnny Trần vội nói: "Chúc mừng cậu cả!
Nhưng anh ta cùng tài xế liếc nhìn nhau, rồi lại không nhịn được mà cười thầm!
Nói ra đi ai mà tin được, mợ nhà anh ta mang thai mà cậu cả lại bị hội chứng ốm nghén thay vợ, bất kể là đàm phán trong lúc kinh doanh hay hội họp, khi mời khách dùng cơm, giữa chừng anh đều phải đi vào nhà vệ sinh nôn ọe một trận.
Lại còn không thể nghe mùi thức ăn mặn nhiều dầu mỡ, thích ngửi mùi xăng, thích ăn các loại hoa quả chua, làm cho một đám vệ sĩ cũng muốn ốm nghén theo.
Nhưng may là sau ba tháng, anh cũng đã hết hội chứng ốm nghén tay vợ, cuối cùng mọi người cũng được giải thoát rồi.
Vài ngày gần dây Hạ Phác Đình đi Đại Lục công tác suốt, hôm nay vừa trở về, lý do hấp tấp như vậy là muốn cho vợ ngạc nhiên.
Cho nên anh mới hấp tấp hăm hở về nhà như vậy.
Cùng thời gian, khu vực phòng bệnh riêng ở bệnh viện Đức Minh lại ấm áp hài hòa.
Giờ phút này, Tô Lâm Lang với cái bụng to đùng đang nằm ở trên giường bệnh, còn đội ngũ y tế đến từ Thụy Sĩ đang làm siêu âm màu cho cô.
Hứa Uyển Tâm và Băng Nhạn nhìn không hiểu, nhưng vẫn nhìn chằm chằm lên màn hình.
Mạch Đức Dung là y tá chuyên nghiệp, đang dùng tiếng Anh trao đổi về tình hình của bào thai với bác sĩ.
Đột nhiên, Băng Nhạn nói: "Mẹ, hình như con nhìn được mặt của em bé!"
Hứa Uyển Tâm cũng nói: "A Dung, hình như chị cũng nhìn thấy, đứa bé kia có đôi mắt tròn tròn giống Lâm Lang."
Bà cũng thấy kỳ lạ: "Loại siêu âm màu bốn chiều kiểu mới này thật là không tệ, cái thai mới bốn tháng mà đã có thể nhìn thấy khuôn mặt!"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận