Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 261:

.



Chương 261:
Chồng bà Cố là Cố Trấn Đông đi ra, ông ta tiến lên đón vợ rồi nói: "Chúng ta đang nói chuyện làm ăn, sao bên ngoài lại nhốn nháo ồn ào thế, xảy ra chuyện gì?"
Sau đó ông ta nhìn Tô Lâm Lang, cặp mắt suýt chút nữa rớt ra ngoài: "Đây là tiệc riêng tư, sao lại có một cô diễn viên ở đây vậy?"
Những người phụ nữ có thể dự tiệc thế này đa số là do làm dâu nhà giàu có, không thể nào đẹp đến như vậy.
Cố Trấn Đông hiểu lầm, tưởng Tô Lâm Lang là một nữ minh tinh.
Bà Cố đang muốn trả lời thì vị quản gia xộc xệch, đầu đầy mồ hôi chạy tới, bà ta hỏi: "Chú Cổ, chú sao vậy?"
Quản gia Cổ bị bà chủ kêu nên cuống cuồng chạy đến, nhưng mới ra tới phòng khách đã đụng vào đội trưởng đội vệ sĩ, hai người đụng nhau thì thôi, còn làm đổ cả những mâm tiệc xung quanh.
Bỗng chốc rượu đổ đầy, ly vỡ, những tiếng ầm ầm vang lên liên tục, một bữa tiệc đáng ngưỡng mộ được chuẩn bị kỹ càng cứ thế tan hoang.
Cũng may trong phòng khách đều là các vị phu nhân, họ biết chủ nhà khó xử nên cũng không nói gì.
Nhưng Cố Trấn Đông thấy mọi thứ rối tung lên thì tức giận nói: "Trong số ba anh em nhà tôi, tôi có thể lên làm chủ tịch Cố thị cũng là nhờ bà sinh được Khải Toàn. Nhưng mặc dù bà sinh con trai thì cũng không cần quá yếu ớt, bà làm ơn quản lý tốt mấy người giúp việc này đi!"
Vậy là chồng đang trách cứ bà ta sao?
Thật ra việc ngó lơ Tô Lâm Lang của bà Cố cũng là do bố chồng gợi ý, sao giờ chồng lại mắng ngược bà ta?
Vậy nên bà ta thì làm người ác, bọn họ mới là người tốt?
Nhà mẹ bà ta là ông trùm cao su, bà ta còn sinh được cháu đích tôn, tại sao phải chịu cục tức như thế?
Bà Cố vừa tức vừa buồn bực, chồng lại rời đi, bà ta không có chỗ nào để xả giận. Đang muốn mắng quản gia mấy câu thì lại nghe quản gia nói: "Bà chủ, có hai người vệ sĩ mất súng!"
"Vệ sĩ, súng, mất rồi?" Bà Cố sợ tái mặt: "Chú đang đùa gì thế!"
Chẳng những không nói đùa, quản gia còn khẳng định: "Tôi còn không tìm được di động của mình, bây giờ tôi không thể làm gì cả!"
Bà Cố sợ hãi, sắc mặt tái xanh, lảo đảo lùi từng bước một về phía sau.
Phải biết câu lạc bộ golf này là do nhà họ Cố mở, tất cả khách mời hôm nay đều là nhân vật quan trọng. Bây giờ vệ sĩ mất súng, quản gia lạc điện thoại, lỡ như xảy ra vụ bắt cóc hay nổ súng thì phải làm thế nào?
Trời ạ, bà ta và các con có thể bị người ta sát hại hay không?
Bà Cố đang choáng váng thì được một người ôm eo giữ lại, bà ta liếc lên nhìn, chính là Tô Lâm Lang.
"Có phải bà Cố không được thoải mái không, đây, bà mau ngồi xuống đi." Cô lấy tay đỡ khuỷu tay bà Cố, dìu bà ta về ghế sofa.
Thật ra do ban đầu bị từ chối việc làm sui gia, bà Cố vẫn có thành kiến đối với nhà họ Hạ. Trong lễ cưới của Tô Lâm Lang, bà ta đã kết hợp với Linda Tôn gây chuyện, cũng có ác ý muốn Tô Lâm Lang bẽ mặt.
Bà ta cũng thường xuyên chê Tô Lâm Lang nhà quê thô kệch trước mặt những bà chủ khác, nói là là một củ khoai lang.
Nhưng giờ phút này, Tô Lâm Lang trong chiếc váy màu xanh hút mắt đang ôm bà ta, còn đứa con gái ngu ngốc Cố Khải Luân lại không kiểm soát được ánh mắt mình bằng mấy đứa con trai khác ở đây. cô ấy đang đứng sau lưng Tô Lâm Lang, nhiệt tình nhìn ngắm bộ váy của người ta.
Nhìn thấy Tô Lâm Lang, bà Cố cũng nhớ tới một chuyện đặc biệt đáng sợ, đó là vụ nổ súng ngay sau lễ cưới ở nhà họ Hạ!
Như vậy, lẽ nào hôm nay cũng sẽ có một chuyện đáng sợ như thế xảy ra trong nhà bà ta?
Vừa nghĩ đến đó, bà ta càng choáng váng, chân mềm hơn, cứ thế tê liệt ở trên ghế sofa không đứng dậy nổi.
Quay đầu nhìn Cố Khải Luân, Tô Lâm Lang nói: "Cô Cố, hình như mẹ cô đang không được thoải mái, nhờ cô đi lấy một ly nước nóng tới đây."
Thay bà Cố vỗ ngực, cô còn nói: "Từ nãy đến giờ tôi cứ thấy sắc mặt bà Cố đây không được tốt, là tại sao vậy?"
Không đợi bà Cố trả lời, Tô Lâm Lang lại tự ý nói: "Có phải bà bị giống tôi hay không, cũng nghe nói mưa đang đổ xuống như thác dọc theo bờ Trường Giang, vậy nên tâm trạng bà cũng bồn chồn lo lắng giống tôi?"
Nói sao đi nữa, người Cảng Thành cũng là người da vàng, hơn nữa dân bản xứ chỉ là số ít, phần lớn là người từ các nơi tới đây chạy nạn. Do những năm gần đây truyền thông bị hạn chế nên có rất ít tin tức liên quan tới Đại Lục, nói đến chuyện quyên góp từ thiện thì chính phủ Đại Lục luôn rất cứng rắn, rất ít khi nhờ vả các nước khác, cho nên những người giàu có ở Cảng Thành cũng rất ít quyên góp tiền cho Đại Lục.
Trong lòng bà Cố chỉ nghĩ đến súng, vệ sĩ nhà bà ta làm mất súng rồi!
Bà ta rất sợ, bởi vì chồng bà ta có đến hai người anh em, ai cũng ưu tú giỏi giang, chồng bà ta có thể lên làm chủ tịch hội đồng quản trị nhờ vào việc bà ta sinh được đứa cháu đích tôn duy nhất cho cả nhà. Giờ vệ sĩ làm mất súng, con trai bà ta sẽ không có việc gì chứ?
Cứ nghĩ tới con trai, sắc mặt bà ta u ám, tim đập rộn lên, bà ta chỉ gật đầu cho có: "Ừm!"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận