Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 925:

.



Chương 925:
Nhưng nếu người phương Tây thích nói về luật rừng, Tô Lâm Lang sẽ phải hỏi xin thượng tá George nguyên bộ văn vật cộng với bốn tỷ bảng Anh.
Đối xử với mấy tên cướp cô có thể không chém đầu, nhưng nếu cần thiết phải để anh ta nếm thử cảm giác bị cướp bóc, gậy ông đập lưng ông ra sao.
Có thể nhận được tiền, đương nhiên tâm trạng của Tô Lâm Lang rất tốt, cô nghiêng đầu, nhẹ nhàng hôn lên tay của chồng, cho anh một ánh mắt chỉ có thể hiểu ngầm, biểu cảm đáng yêu, càng ngày càng giống một con mèo con.
Hạ Phác Đình thì cong hai đầu gối xuống, quỳ thằng xuống sàn nhà, hôn lên trán vợ, nói: "Anh bế em lên giường nhé?"
Tô Lâm Lang vừa rồi có uống chút rượu trên bàn ăn, khô nóng, càng muốn ngâm bồn tắm, cô kéo chồng nói: "Vào tắm chung với nhau đi."
Sau đó khàn giọng nói: "Em muốn, muốn ngay bây giờ."
Hơi thở của cậu cả Hạ dần trở nên thô hơn hơn, biết nghe lời phải mà hôn lên má vợ, bá đạo ngang ngược đẩy mở cánh môi cô tùy ý lục soát.
Nhưng một bàn tay của anh kéo chiếc tủ bên cạnh, duỗi tay đi tìm công cụ phạm tội, nhưng tìm hoài không thấy, đổi vị trí khác tiếp tục tìm.
Trong hai năm đầu kết hôn bởi vì bị thương ở đầu gối, thương ở eo, Hạ Phác Đình vẫn luôn dư sức trong lòng mà lực không đủ.
Nhưng mấy năm nay anh đã điều dưỡng thân thể thật tốt, đang trong thời kỳ đỉnh cao, rất có khả năng đồng hành với Tô Lâm Lang, anh cũng có kỹ năng và kinh nghiệm, buổi tối cứ như vậy tới hai lần, tới ngày hôm sau, tinh lực của Tô Lâm Lang sẽ dư thừa một cách lạ thường.
Cô cũng là một người thiếu kiên nhẫn, muốn làm cái gì thì nhất định phải làm.
Nhưng Hạ Phác Đình cũng không biết mình đang làm cái gì, chậm chạp vẫn chưa cởi quần áo, Tô Lâm Lang liền nóng nảy, kéo anh: "Anh trai!"
Nghe vợ hừ nhẹ giống như con mèo con, cậu cả Hạ cũng rốt cuộc, gấp đến mức tức giận.
Hôm nay vợ của anh muốn, nếu như Hứa Thiên Tỉ ở đây, cậu ta sẽ sắp xếp phòng khách sao cho tất cả mọi nơi đều có đặt bao cao su, nhưng tình cờ hôm nay Hứa Thiên Tỉ trở về Cảng Thành, mà bao cao su của Hạ Phác Đình đều do Hứa Thiên Tỉ quản lý, một cậu cả như anh, chưa bao giờ phải lo lắng về loại đồ vật như này.
Anh đi công tác hơn nửa tháng, cũng tương đương với việc làm hòa thượng trong nửa tháng, cũng vô cùng sốt ruột muốn làm, nhưng anh không có công cụ phạm tội!
Chẳng qua không cần sợ, đây chính là khách sạn năm sao, chỉ cần gọi một cuộc điện thoại quầy lễ tân sẽ mang đồ đến.
Hạ Phác Đình kéo cánh tay ngọc cong cong đang ôm lấy mình của vợ ra, cũng sốt ruột hoảng sợ nói: "Em gái, em chậm đã, cho anh ba phút, không có bao cao su, anh lập tức gọi điện thoại yêu cầu ngay!"
Cho nên nửa đêm, một sếp lớn muốn gọi điện thoại đến quầy lễ tân yêu cầu bao cao su?
Nhân tiện, có một lần hai người bọn họ suýt chút nữa trúng thầu, thật ra cũng giống như ngày hôm nay, Tô Lâm Lang có hứng thú, nhưng lại không chuẩn bị đồ.
Mà bởi vì lần đó cũng không mang thai, chỉ là sợ bóng sợ gió mất một thời gian, trong lòng Tô Lâm Lang liền có sự lệch lạc của người sống sót, cũng không muốn Hạ Phác Đình, thân làm ông chủ, hơn nửa đêm phải gọi đến quầy lễ tân yêu cầu bao cao su, cô vòng tay kéo chồng lại, giúp anh cởi áo, rồi dịu dàng nói: "Được rồi, không cần sợ, một lần hắn sẽ không có gì đâu."
Hạ Phác Đình cũng có sự lệch lạc của người sống sót, cộng với việc Tô Lâm Lang kéo quần áo của anh, bùa cầu con trong túi anh liền bay ra.
Phải biết rằng, những đồ vật đã được khai quang ở trước mặt Bồ Tát không thể bị dính nước, bị dính nước sẽ không linh nghiệm.
Tuy rằng hy vọng xa vời, nhưng Hạ Phác Đình vẫn muốn mang theo nó để cầu xin một đứa con, đương nhiên không thể để nó dính nước.
Anh duỗi tay mạnh mẽ vớt nó lên, trước khi bùa cầu con dính vào nước anh đã nhấc cao nó lên rồi đặt ở nơi khác, chỉ đơn giản bế vợ đã ướt đẫm ra khỏi bồn tắm, khuỷu tay đặt trên bồn rửa mặt.
Và chờ đến ngày hôm sau, khi Tô Lâm Lang và những người khác quá cảnh trở về Cảng Thành, bà Hạ vẫn như được đầy máu sống lại, cả người tỏa sáng rực rỡ.
Còm cậu cả Hạ, tuy rằng cũng đã cố gắng hết sức để ổn định chính mình, nhưng đứa em trai chỉ biết ăn chơi của anh chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra có điều gì không đúng.
Hạ Phác Húc xuống xe, đón ánh nắng mặt trời cẩn thận quan sát anh, rồi nói: "Anh à, tối hôm qua anh không ngủ đủ giấc đúng không, em thấy sắc mặt của anh không được tốt lắm, còn nữa, sao chân của anh đang run rẩy vậy, anh bị điện giật à?"
"Cút đi!" Hạ Phác Đình nói.


 

Bạn cần đăng nhập để bình luận