Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 475:

.



Chương 475:
Tuy cô là người chịu trách nhiệm vận chuyển nhưng người quyên tặng lại là bá tước Tiền, các phương tiện truyền thông chính thống ở Cảng Thành đã đưa tin về hành động của ông ấy.
Phía Đại Lục cũng thế, một số phương tiện truyền thông của chính phủ cũng sôi nổi ca ngợi sự chính trực và lòng yêu nước của bá tước Tiền vì đã quyên tặng văn vật, giúp bá tước Tiền nở mày nở mặt. Tuy nhiên, chắc chắn bá tước Tiền không hề vui vẻ gì, bởi vì thứ ông ấy yêu là tiền chứ không không phải danh tiếng.
Ngoài ra, Tô Lâm Lang còn bận rộn với việc kinh doanh mỹ phẩm của bản thân, bao gồm việc giả thần giả quỷ dọa Quý Nhân.
Bởi vì Quý Nhân quen rất nhiều gái mại dâm nên thông tin về ông ta rất dể hỏi thăm, thế nên chỉ sau một thời gian ngắn, Thủy Tử đã tới núi Thái Bình gặp Tô Lâm Lang và báo cáo với cô về những chuyện liên quan đến Quý Nhân.
Về phần vợ của ông ta, người trong khu phố đồn rằng bà ta chết vì chơi thuốc phiện, nhưng cũng có một số nguồn tin nói rằng Quý Nhân chán ghét người vợ đã già nua xấu xí mà còn thích quản lý ông ta nên đã ép bà ta uống thuốc phiện.
Ông ta có một người con tên là Quý Tiến đã chết đuối khi đi bơi.
Tuy nhiên, có một sự việc khá bí mật và liên quan đến sự mê tín của ông ta.
Thủy Tử nói: "Chị dâu, em điều tra được rằng vì Quý Nhân sợ linh hồn của vợ sẽ đeo bám theo mình nên đã tạo ra một cái giếng trấn hồn, khóa linh hồn của bà ta ở bên trong. Đây là việc bí mật, chỉ có người nhà họ Quý biết thôi, em đã hỏi thăm được việc này từ chỗ pháp sư âm dương."
Giếng trấn hồn?
Đây là lần đầu tiên Tô Lâm Lang nghe nói về thứ này, chỉ cần nghe tên cũng đã làm người ta khó chịu rồi.
Cô hỏi: "Cậu đã nghe ngóng được vị trí của giếng trấn hồn chưa?"
Thân là một nhân viên tình báo, tất nhiên Thủy Tử đã nghe ngóng được.
Anh ta đáp: "Nó ở ngay trong ngọn núi phía sau núi Thái Bình, cách đây không xa."
"Cậu hãy đến ngọn núi đó, tháo xích sắt đang khoá miệng giếng rồi mang về đây cho tôi." Tô Lâm Lang nói.
Thủy Tử gật đầu rồi nói thêm về chuyện của bản thân cho cô nghe.
Anh ta nói: "Chị dâu, bộ phim của bọn em đã quay xong rồi, chắc là mấy tháng nữa sẽ chiếu."
Anh ta xoa mặt mình, rầu rĩ nói: "Chị dâu nói em liệu khán giả có chê em xấu và mắng em hãy không?"
Kể cũng tiếc, vì hiện giờ Thủy Tử đã trở thành diễn viên điện ảnh, lộ mặt trước công chúng nên sau này anh ta không thể tìm hiểu tin tức và làm nhân viên tình báo cho Tô Lâm Lang nữa.
Tuy nhiên, xét từ góc độ cá nhân của Thủy Tử, nếu anh ta tiếp tục làm chân chạy vặt cho Tô Lâm Lang quả là lãng phí cuộc sống, đóng phim điện ảnh và trở thành ngôi sao mới giúp anh ta đạt được thành công.
Cô có thể tìm và bồi dưỡng một cấp dưới mới, thế nên Tô Lâm Lang không hề cản trở Thủy Tử phát triển tương lai mà còn cổ vũ anh ta.
Cô an ủi: "Tuy ngoại hình của cậu hơi xấu nhưng lại rất dễ thương, tôi nghĩ mọi người chẳng những sẽ không ghét mà còn rất thích cậu ấy đấy!"
"Ha ha, cám ơn chị dâu! Em sẽ đi lấy xích sắt về cho chị ngày!" Dứt lời, Thủy Tử đứng dậy chuẩn bị lên đường, bỗng nhiên anh ta quay đầu lại hỏi Tô Lâm Lang: "Chị dâu, cái đó là dây xích của khoá trấn hồn, chúng ta lấy nó đi liệu có bị nhiễm tà khí hay không?"
"Người Cảng Thành các cậu tin rằng có tà mà, còn người Đại Lục chúng tôi lại tuyên truyền loại bỏ mê tín, còn không mau đi đi!" Tô Lâm Lang nói.
Thoạt nhìn bè ngoài chị dâu có vẻ dịu dàng nhưng giọng điệu khi nói chuyện và mỗi cử chỉ của cô đều khiến Thủy Tử sợ tới mức hai đầu gối nhũn ra.
Theo Thủy Tử thấy, trên khắp Cảng Thành, chị dâu là người có khí chất làm bà trùm nhất.
"Hẹn gặp lại chị dâu!" Anh ta nhanh chân rời đi.
Chỉ còn vài ngày nữa là đến tết, bấy giờ Tô Lâm Lang đã chuẩn bị xong tất cả. Tám giờ tối ngày hai mươi tư tháng chạp, cô chở Hạ Phác Chú trên chiếc Baylor của mình đến nhà họ Quý đón Quý Đình Phong.
Cô mới tắt máy chừng hai phút, Quý Đình Phong đã chạy từ trong biệt thự nhà họ Quý ra ngoài rồi lao nhanh về phía chiếc xe Baylor.
Sau khi lên xe, cậu ta cười nói: "Chị dâu, em nhanh lắm đúng không?"
Tô Lâm Lang không trả lời mà hỏi ngược lại Quý Đình Phong: "Đình Phong, cậu đã từng bắt gặp cha hay ông nội cậu ở bên cạnh gái mại dâm chưa?"
Sao chị dâu lại hỏi như thế nhỉ?
Quý Đình Phong liếc nhìn Hạ Phác Chú rồi lắc đầu: "Chưa từng."
Vì ngành công nghiệp mại dâm rất phát triển, giá cả lại rẻ nên việc mua dâm cũng dễ dàng như mua cơm hộp vậy, hầu như tất cả đàn ông ở Cảng Thành đều chơi gái.
Tuy nhiên, những người đàn ông đều muốn giấu giếm con cháu về vấn đề này.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận