Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 881:

.



Chương 881:
Nhưng hôm nay, đầu tiên là phát hiện A Hà phản bội, ông ta rất tức giận. Lại thêm lần đầu đụng độ công an Đại Lục, biết trước bên đó rất mạnh như không ngờ lại mạnh tức mức này, tác chiến như không cần mạng, kỹ năng bắn súng chính xác. Ông ta dẫn tới hơn ba mươi tên buôn ma túy thoáng cái chỉ còn sót lại bảy tám tên. Lúc này ông ta rất hoảng loạn nên không cẩn thận phân biệt giọng nói, lại đang cuống cuồng nên cũng chẳng nghi ngờ gì, nói: "Đã chuẩn bị xong chưa, bọn tôi định xuống."
Ông ta vừa nói xong, mọi người trên con thuyền tức thì tập trung chú ý để ứng phó với A Khôn sắp xuống.
Tất nhiên phải xem trước ông ta có mấy người xuống.
Tô Lâm Lang ngẩng đầu lên đã nhìn thấy người đầu tiên trèo xuống, bám vào sợi dây. Ngay sau là một người khác cũng bám vào sợi dây, sau đó lại có thêm người thứ ba.
Ba người cùng leo xuống một sợi dây, hiện tại mới bắt đầu leo xuống, hai người trên dưới cùng vác khẩu AK nhắm xuống bên dưới.
...
Nói tới cũng rất thuận lợi, suốt một đường đi tới đây Tô Lâm Lang và Tiền Phi Long không gặp quá nhiều khó khăn, vừa tới đã gặp được A Khôn.
Tất nhiên cũng may con thuyền kia cao bằng tòa nhà ba tầng, không dùng dây thừng không thể trượt xuống được, lại thêm bây giờ đang là ban đêm, xung quanh đã bị công an bao vây. A Khôn không dám mở đèn pin lên để xác định khuôn mặt bên dưới.
Vì thế tình huống bây giờ rất tốt.
Hiện giờ bọn họ chẳng khác nào há miệng chờ sung, chờ A Khôn tự chui đầu vào rọ.
Tiền Phi Long ra khỏi khoang lái thuyền, trong tay cầm một cây rìu chiến thuật đi về phía sợi dây.
Đây là lần đầu tiên anh ta đối diện với A Khôn, tuy rằng tên kia vẫn cách thuyền đặc chiến bảy tám mét, nhưng dưới ánh đèn mờ, anh ta vừa nhìn đã nhận ra A Khôn. Chính là người ở giữa đang trèo xuống.
Vậy phải làm thế nào mới giải quyết được ba người kia?
Bây giờ Johnny Trần, Tống Thời Vu và Tiền Phi Long đang giả trang làm mấy tên buôn ma túy, do A Khôn không dám mở đèn nên mới giả trang được.
Johnny Trần và Tống Thời Vu đều vác hai khẩu AK, nhưng hai tên buôn ma túy kia cũng có. Bọn họ một tay cầm dây thừng, một tay cầm súng. Họng súng luôn chĩa xuống bên dưới, nhìn từ trên cao xuống, có thể bắn bất kỳ lúc nào. Cho dù bọn Johnny Trần có phản kích lại thì cũng sẽ có người bị thương hoặc chết.
Để không khiến A Khôn nghi ngờ, họng súng của Johnny Trần và Tống Thời Vu luôn chĩa xuống dưới, một khi bắt đầu giao chiến, bọn họ sẽ ở thế bị động.
Nhưng bọn họ không định dùng súng để đối phó với A Khôn.
Bọn họ chỉ đang giả trang mà thôi.
Chiều cao tổng cộng không tới chín mét, khi tên buôn ma túy đầu tiên hạ xuống độ cao ba mét đã nhảy xuống boong thuyền.
Nhưng gã vừa nhảy xuống đã cảm thấy sống lưng ớn lạnh.
Gã nhìn mấy người Tiền Phi Long và Johnny Trần, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Cho dù ban đêm không nhìn thấy rõ ngũ quan, nhưng ai là người quen ai là người lạ vẫn có thể cảm giác được.
Gã nhảy xuống xong mới giật mình nhìn ba người xa lạ, rồi làm giống hệt như những tên buôn ma túy khác, muốn gào lên thông báo cho đại ca chạy trốn.
Nhưng trái tim gã đột nhiên ngừng đập.
Khi ý thức của gã chưa tan rã, cẩn thận nhớ lại, vừa rồi khi gã rơi xuống đất, hình như đã có người đánh lén gã từ phía sau. Dùng đao, còn đâm từ sau lưng, chuẩn xác đâm vào tim gã.
Vậy ai là người đâm gã?
Tên buôn ma túy chết không nhắm mắt, gã nhìn Tiền Phi Long, Johnny Trần và Tống Thời Vu một lượt, nhưng nghĩ mãi không ra ai là người đã đâm và giết gã.
Tất nhiên người đâm là Tô Lâm Lang, cô thấp, trời lại tối đen dễ ẩn nấp, cô vẫn luôn trốn sau lưng Tiền Phi Long.
Khi tên buôn ma túy này rơi xuống đất cô đã chuẩn xác đâm vào trái tim gã, cắt mạnh nhanh như cắt yết hầu, trái tim bị đâm xuyên qua sẽ chết ngay tức khắc.
Để không làm máu phun ra quá nhiều, cô cố tình không đâm xuyên qua lồng ngực gã. Vì vậy khi nhìn từ phía trước, gã không thể nhận biết được.
Cô đâm người, Tiền Phi Long đỡ người, đỡ thẳng người tên buôn ma túy giả vờ như gã vẫn còn sống để làm lơ là lòng cảnh giác của A Khôn.
Thoáng cái A Khôn đã trượt xuống.
Dù sao ông ta cũng đã lớn tuổi, khá cứng nhắc câu nệ, tay bám chặt sợi dây tụt xuống tới độ cao một mét mới dám nhảy.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận