Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 669:

.



Chương 669:
Tiền Phi Long kéo mặt nạ xuống, đưa súng lên, cười nói: "Cô Tô, đùa gì vậy chứ, sếp Mã đương nhiên phải lên rồi!"
Mã Minh muốn lên cái rắm!
Ông ta muốn hủy bỏ sự kiện để tìm thời gian đi giết viên cảnh sát kia, sau đó tìm cách để cho Lưu Bội Cẩm trốn thoát.
Chỉ có như vậy, ông ta mới có thể loại bỏ được chính mình ra khỏi vụ ám sát.
Theo lý mà nói, người giàu đều sợ chết, mọi chuyện cũng nên phát triển theo hướng đó mới phải.
Nhưng bây giờ ông ta bị Tiền Phi Long và Tô Lâm Lang chèn ép từ hai phía, dù không muốn lên cũng phải lên.
Ông ta trừng mắt nhìn Lưu Bội Cẩm, người đã gây ra rắc rối, cười nói: "An ninh của chính phủ Cảng Thành có vấn đề là trách nhiệm của tôi, việc kinh doanh của trường đua liên quan đến sinh kế của người dân Cảng Thành, tôi phải lên, nếu có sát thủ thì cứ để họ giết tôi trước, tôi sẽ chắn đạn cho mọi người!"
Hạ Trí Hoàn cười giơ tay nói: "Sếp Mã thực sự là một chiến sĩ dũng cảm của giới cảnh sát Hương Giang, chúng ta hãy cùng nhau lên đi."
Ông cụ Quý Thuyên liếc mắt nhìn con trai rồi nói: "Nếu A Đức không lên thì thôi nhưng tôi phải hỗ trợ sân đua, tôi sẽ lên!"
Lại nhìn Lưu Bội Cẩm thật sâu, ông nói tiếp: "A Đức, chuyện của mình thì tự mình suy xét đi."
Vậy là người khác đều lên khán đài, chỉ bỏ lại mình ông ta ư?
Quý Đức ngớ ra nhưng Cố Trấn Đông lại vui sướng đến mức suýt nhảy cẫng lên.
Tất nhiên, người mà ông ta biết ơn nhất chính là Tô Lâm Lang.
Xứng đáng là chủ tịch Hạ thị, rộng lượng và đầy trách nhiệm!
Cố Thiên Kỳ vươn tay ra nắm chặt tay hai người bạn già, gật đầu thật sâu với chủ tịch ban tổ chức: Lễ khai mạc, tiếp tục!
Vậy là công tác chuẩn bị cho lễ khai mạc đã được tiếp tục sau khi tạm dừng mười phút, các khách mời cũng cần xuống lầu chờ đợi.
Tất nhiên vẫn giống như đối mặt với kẻ thù lớn, một bên là vệ sĩ , một bên là đội Phi Hổ cùng nhau bảo vệ bên cạnh nhóm khách mời cắt băng đi xuống dưới lầu.
Quý Đức nhìn thấy mọi người đã đi hết, ông ta ngước lên nhìn Lưu Bộ Cẩm, đang định hỏi gì đó thì thấy cô ta đột nhiên giơ tay, đấm mạnh vào thái dương của ông ta.
Đúng vậy, cô vợ trẻ nhỏ bé của Quý Đức, cô nàng ngây thơ hiền lành đã đánh ông ta!
Quý Đức tin rằng chính con trai đã muốn giết mình, vì tin tưởng Lưu Bội Cẩm nên đã ở lại một mình với cô ta, kết quả là cô ta đã đánh ông ta.
"Cứu…!" Quý Đức vừa mới mở miệng, Lưu Bội Cẩm đã dùng một tay bịt miệng ông ta lại, tay kia đánh một cái vào sau gáy khiến ông ta hôn mê bất tỉnh!
Đẩy Quý Đức đã ngất xỉu ra khỏi cửa, Lưu Bội Cẩm chuẩn bị đi tìm Ishida Rokusho.
Chuyện hôm nay thật kỳ lạ, cô ta cảm thấy hơi sợ, sau khi suy nghĩ một lúc, cô ta quyết định không liều lĩnh nữa, trực tiếp bắt cóc Quý Đức, ép ông ta viết tấm séc rút ra toàn bộ hơn mấy tỷ tiền mặt trong tài khoản của Quý thị, sau đó dự định rời khỏi Cảng Thành.
Cô ta phục vụ Quý Đức bấy lâu nay, mấy tỷ này là số tiền cô ta xứng đáng được nhận.
Về phần bản đồ thương mại của chính phủ Cảng Thành, cô ta sẽ tìm cơ hội và từ từ lên kế hoạch sau.
Vào lúc này, cô ta đang nghĩ rằng Ishida Rokusho đã thông báo cho các sát thủ của tổ chức Yamaguchi và mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng để trốn chạy.
Nhưng cô ta chỉ mới bước ra khỏi phòng hai bước thì thấy một người mặc trang phục kỵ sĩ Nhật đang bị còng tay và bị đẩy vào cửa một phòng chờ phía trong.
Sát thủ mặc đồ kỵ sĩ bị bắt rồi ư?
Lúc này Lưu Bội Cẩm vẫn chưa nhận ra rằng, khi Tô Lâm Lang muốn đối phó với ai đó, cô chỉ có một chiêu: làm cho đối thủ sợ hãi, khiến cho đối thủ ngạt thở!
Cô ta đã chơi đùa với Quý Đức quá lâu, ở Cảng Thành cũng chưa từng gặp phải đối thủ nào, luôn cảm thấy người ở Cảng Thành thật ngu ngốc, cũng không nghĩ rằng những sát thủ của tổ chức Yamaguchi, những người giỏi mưu sát và có khả năng chống trinh sát cực kỳ mạnh mẽ đều đã bị bắt hết.
Cô ta nghĩ rằng chỉ có một người bị bắt, do đó đã đưa ra quyết định sai lầm.
Cô ta chuẩn bị đi cứu tên sát thủ đó.
Nhìn quanh bốn phía, thấy hành lang ồn ào, mọi người đều chuẩn bị xuống lầu tham gia lễ khai mạc, không ai chú ý đến cô ta đang đẩy xe lăn, cô ta liền nhấc một bình chữa cháy lên, dựa vào xe lăn để tiếp cận phòng nghỉ.
Đến cửa phòng nghỉ, cô ta lắng nghe một lúc rồi từ từ đẩy cửa.
Nhưng ngay khi tay cô ta chạm vào tay nắm cửa, một bàn tay to như quạt Hương Bồ đã ấn đầu, đẩy cô ta vào phòng nghỉ.
Lưu Bội Cẩm xuất thân từ tổ chức Yamaguchi, tất nhiên là có thể chiến đấu, khi bị đẩy mạnh cô ta vẫn không quên phản công, cô ta nhấc bình chữa cháy lên định đánh người.
Nhưng trong khoảnh khắc lao vào cửa, cô ta đã há mồm kinh ngạc!

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận