Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 780:

.



Chương 780:
Tô Lâm Lang khẽ lắc lư vòng tay mã não trên cổ tay của mình và nói: "Tôi nghe nói Hoàng gia Anh có một đặc vụ át chủ bài, sở hữu sắc lệnh số một của Nữ hoàng, có thể đi đến mọi nơi trong đất nước bất kỳ lúc nào, xem ra người này chính là Thượng tá George rồi."
"Có vẻ như tôi là người may mắn được dùng bữa cùng cô Tô tối nay rồi." Thượng tá George nói.
Trong mắt anh ta thì cô gái Châu Á xinh đẹp mê người này đã bị anh ta mê hoặc rồi.
Hơn nữa thân là một người Châu Á, anh ta không thể tưởng tượng được khi người phụ nữ nhỏ nhắn gầy gò này đánh nhau thì sẽ hung ác đến mức nào.
Tưởng rằng cô yếu đuối và dễ tán tỉnh như những gì cô đã thể hiện ra, có thể chấm thêm một nét trong danh sách phong lưu của anh ta.
Tô Lâm Lang càng tìm hiểu thì càng cảm thấy việc PLA bắt giữ đặc vụ Hoàng gia này có ý nghĩa rất to lớn.
Bởi vì rõ ràng giống như Cục trưởng Hunter, Thượng tá George rất được Nữ hoàng tín nhiệm, nếu bắt giữ một đặc vụ bình thường thì Nữ hoàng chẳng hề hấn gì cả, lãnh đạo nước Anh cũng sẽ dựa vào sức mạnh quân sự của hạm đội Viễn Đông mà tiếp tục làm mưa làm gió ở Đông Á, khiến Cảng Thành không được yên bình.
Nhưng nếu đặc vụ át chủ bài của bà ấy bị PLA bắt được, người sáng suốt như Nữ hoàng sẽ biết rằng không dễ đối phó với PLA, cho nên sẽ kiêng dè mà dừng tay lại.
Cả đời Tô Lâm Lang đều yêu hòa bình, tất cả những gì cô làm bây giờ đều là vì dân chúng bình thường của Cảng Thành có thể bớt đau khổ hơn, bình an chào đón năm 1997.
Cô giả vờ bày tỏ sự tiếc nuối và nói: "Nhưng thực sự rất xin lỗi, hôm nay tôi không được khỏe lắm nên phải từ chối lời mời của anh rồi, mong rằng anh không tức giận."
Thượng tá George vội vàng nói: "Làm sao mà một quý ông có thể tức giận vì một phụ nữ cảm thấy không khỏe chứ, anh ta sẽ chỉ ôm nỗi lo lắng sâu sắc cho cô mà thôi."
Sau đó anh ta rút một tờ giấy vệ sinh từ hộp giấy trên bàn để lau tay rồi lại hỏi: "Có cần tôi mời bác sĩ đến không?"
"Không cần làm phiền đến anh đâu, tôi nghĩ rằng tôi ngủ một giấc rồi sẽ ổn thôi." Tô Lâm Lang nói xong lại đứng lên.
Cô muốn tiễn khách rồi, Thượng tá George chỉ đành tỏ ra tiếc nuối và nói: "Vậy thì hẹn gặp lại tại Cảng Thành nhé, tôi nghĩ tôi sẽ đến Cảng Thành sớm thôi, rất mong chờ được gặp lại cô."
Anh ta chớp đôi mắt màu xanh đậm mê hoặc, nắm lấy tay Tô Lâm Lang hôn một cái rồi mới rời đi.
...
Tô Lâm Lang đưa mắt nhìn Thượng tá George rời đi, sau đó cô liền túm lấy hộp khăn giấy thì thấy bên trong có một thứ tròn tròn to cỡ quả bóng bàn, đây là một loại bom hẹn giờ mà hiện nay chỉ có đặc vụ Hoàng gia Anh mới có, nhưng nó không nổ ra lửa mà là khói mù.
Cô tiếp tục sờ chiếc ghế mà đặc vụ George vừa ngồi thì tìm được một chiếc máy nghe lén ở trong kẽ hở.
Vừa nãy anh ta còn đi loanh quanh gần cửa sổ, nơi đó là bàn làm việc của Hạ Phác Đình, trên bàn bày biện vài phần tài liệu, ngoài ra còn có một két sắt to, bên trong đựng tất cả đồ trang sức của Tô Lâm Lang cùng các tài liệu bí mật và con dấu ngân hàng của Hạ Phác Đình.
Khi nãy lúc Tô Lâm Lang đang thưởng thức đồ gốm thì anh ta đã chụp lại két sắt bằng máy ảnh cỡ nhỏ, còn dùng băng dính dán vào tài liệu, thành công lấy được dấu vân tay của Hạ Phác Đình.
Đối với một đặc vụ thì việc tán gái chỉ là nhân tiện mà thôi, nhiệm vụ chính của Thượng tá George điều tra Hạ Thị và chỉnh đốn Hạ Phác Đình.
Anh ta quả không hổ danh là đặc vụ át chủ bài, ban nãy vừa xum xoe nịnh nọt Tô Lâm Lang vừa lén lút lắp máy nghe lén, bom hẹn giờ và thu thập dấu vân tay, anh ta làm rất chuyên nghiệp và vô cùng tự nhiên.
Nếu không phải Tô Lâm thận trọng để lại dấu vân tay của mình lên trên tài liệu, cũng không bày biện những tài liệu quan trọng ở bên ngoài thì không chừng cô đã bị sự ân cần và những lời ngon tiếng ngọt của Thượng tá George che mắt, khiến Hạ Phác Đình phải bồi thường rồi.
Tất nhiên, anh có mưu kế lợi hại thì tôi cũng có phương án đối phó, tương kế tựu kế, cô cũng phải chính thức bắt đầu hành động rồi.
Hạ Phác Đình và Hứa Thiên Châu đã đến nhà hàng trông coi việc làm ăn rồi, không có ở đây.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận