Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 617:

.



Chương 617:
Tuy nhiên cấm cờ bạc và thuốc phiện là quốc sách cơ bản của chính phủ Đại Lục, miễn là chính phủ còn tồn tại, chính sách này sẽ không thay đổi.
Nếu thật sự muốn dựa vào cờ bạc và ma túy để kiếm tiền ở Đại Lục thì đám con ông cháu cha có quyền có thế đã sớm làm rồi, nào tới phiên thương nhân Cảng Thành.
Cho nên Cố Mãn Quán đến đó, hoặc là không kiếm tiền, còn nếu thật sự muốn kiếm, vậy hắn không còn cách việc bị bắn bao xa nữa.
Xét thấy biểu hiện của Hạ Phác Húc khá tốt, chịu thành khẩn khai báo, Tô Lâm Lang cũng phải cho anh ta chút quả ngọt, cô nói: "Em ngoan ngoãn quay phim, đợi lấy được giải nam diễn viên xuất sắc nhất, chị dâu sẽ làm riêng cho em một bộ ‘Cổ Tử Hoặc’, chẳng những có thể giúp em kiếm tiền mà em còn có thể vang danh khắp châu Á chỉ trong một lần, đến lúc đó em sẽ trở thành siêu sao Thiên Vương."
"Cổ Tử Hoặc" năm nay bùng nổ tới mức nào?
Ở Đại Lục, đĩa CD lậu đã được bán sạch, ngay cả Thủy Tử xấu xí giống như nhím biển cũng nổi, Tôn Gia Kỳ cũng cạo đầu muốn chen chân vào đóng vai quần chúng.
Thậm chí ông tư Viên vừa nghe có thể làm giám đốc sản xuất thì không thiết làm vua của Cửu Long nữa, Hạ Phác Húc đương nhiên cũng muốn diễn.
Nghe xong, anh ta lập tức vui sướng tột độ: "Cho em, làm riêng sao, em đóng vai chính à?"
Thực ra những lời Tô Lâm Lang nói đều là "bánh vẽ" nhưng cô thắng ở diễn xuất tốt.
Cô nói: "Sẽ làm riêng cho em, đến lúc đó để đám người đang nổi tiếng kia làm nền cho em, còn em làm diễn viên chính."
Băng Nhạn và Hạ Phác Chú vẫn đang nghiên cứu xúc xắc bỗng giật thót tim. Bởi vì Hạ Phác Húc bất ngờ giậm chân vài cái, anh ta lấy tay vỗ ngực lại khuỵu một gối, hành lễ đầy lịch thiệp, sau đó nói: "Chị dâu, Cannes năm sau, nam diễn viên xuất sắc nhất chắc chắn là em."
Băng Nhạn cười: "Anh Húc xem chị dâu là nữ hoàng kìa."
Hạ Phác Chú nói: "Ấy, anh hai lại bắt đầu sến sẩm rồi, ghê quá!"
Lễ nghi kiểu Anh rất thịnh hành ở Cảng Thành, các quý ông hành lễ với nữ hoàng, giống như Hạ Phác Húc.
Anh ta quả thật khá sến sẩm.
Tuy nhiên Tô Lâm Lang cũng không phải chưa từng nhận đại lễ như vậy của anh ta, vì vậy cô tỏ ra rất bình thản: "Đi đi!"
"Tạm biệt chị dâu!" Nói xong, Hạ Phác Húc kéo va li, tự tin lên đường.

Người chỉ biết ăn chơi lại đi tranh giải nam diễn viên xuất sắc nhất, còn cậu ba điên khùng thì vẫn mê mẩn tầng hầm như cũ, sẵn sàng đưa cả nhà lên trời bất cứ lúc nào.
Vì chuyện của ba quản lý cấp cao, Hạ Phác Đình đã bảo Hạ Bình An dẫn người đi theo dõi giám đốc Hứa, Hứa Chân.
Thế nhưng Hạ Bình An đã dẫn người theo dõi ròng rã hai tháng, chẳng những không phát hiện ra việc giám đốc Hứa bao nuôi tình nhân mà còn không thấy thư ký của ông ta, hay là những người giúp việc trong nhà có tiếp xúc với người lạ, tra tới tra lui cũng không tra ra manh mối. Thoát cái đã cuối năm, Bắc Bình có vài hạng mục lớn sắp khởi động, Hạ Phác Đình bèn rút hết người về, mang theo vệ sĩ tới Bắc Bình.
Cuối năm đã cận kề và sắp sang năm 86, kế hoạch giải tán băng 4K của Tô Lâm Lang cũng phải đẩy mạnh hơn nữa.
Đó chính là để ông tư Viên giúp PLA vận chuyển vũ khí.
Nhớ lại lúc đầu Hạ Phác Chú nhìn trúng "Cổ Tử Hoặc" nên cô mới bảo công ty truyền hình Long Hổ đầu tư quay phim.
Mà lúc này, nó trở thành một khúc xương chó sáng loáng, vừa có thể dùng để câu Hạ Phác Húc, vừa có thể dùng để câu ông tư Viên.
Hiển nhiên, Tô Lâm Lang xưa nay không làm việc rườm rà, cô luôn chuẩn bị để tiễn tên điên Hạ Phác Hồng nên cô gộp chung chuyện đó với chuyện của ông tư Viên để giải quyết.
Vậy là, vào trước đêm giao thừa, biên kịch cuối cùng cũng viết xong kịch bản của "Sòng bạc phong vân", Tô Lâm Lang cũng lôi Hạ Phác Hồng từ tầng hầm ra, nói: "Đi, theo chị ra ngoài làm một chuyện."
Hạ Phác Hồng toàn thân nhếch nhác, tóc bết như tráng dầu, hỏi: "Chị dâu, có phí xuất hiện không?"
"Có, cho em hai đấm, không đủ thì ba đấm, có muốn hay không?" Tô Lâm Lang hỏi ngược lại.
Hạ Phác Hồng không sợ thứ gì, chỉ sợ nắm đấm, cậu ta vừa nghe đã câm như hến.
Tô Lâm Lang lái xe xuống núi và đi thẳng tới Đại Phú Hào, tuy nhiên bây giờ cô tới thì đã không còn giống lúc trước, một hàng cò mồi, một hàng bảo vệ, lại thêm một hàng nữ tiếp viên, tất cả đều đồng loạt tiến lên nghênh đón: "Kính chào cô Tô."
Tô Lâm Lang đi một mạch, đám người bước vội, người sơ tán thì sơ tán, người chặn lối thì chặn lối, người bấm thang máy thì bấm thang máy, còn có người phụ trách đi thông báo cho ông tư Viên trên lầu.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận