Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 462:

.



Chương 462:
Hai người lên xe, Tô Lâm Lang lại một lần nữa cẩn thận giải thích kế hoạch của mình cho Hạ Phác Chú.
Sau khi giải thích xong, cô còn muốn nói chuyện quan trọng hơn với cậu nhóc này.
Cô bắt đầu nói: "Phác Chú, Tiền Phi Long lúc nào cũng nói xấu về Đại Lục, cậu có ghét Đại Lục không?"
Có một thời gian Hạ Phác Chú còn vừa hồng vừa chuyên* hơn cả người Đại Lục nhưng gần đây cậu ta đã thay đổi, lý do rất đơn giản, vì Tiền Phi Long nói với cậu ta, nếu Đại Lục thực sự tốt thì sẽ không có nhiều bà cô miền Bắc đến Cảng Thành bán thân, bán dâm như thế.
*“hồng” là người sống có lý tưởng cách mạng, có phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống trong sáng; không ngại khó khăn, gian khổ, phấn đấu và sẵn sàng hy sinh vì độc lập dân tộc và CNXH; là “quyết tâm suốt đời đấu tranh cho Đảng, cho cách mạng”. “Chuyên” là người có trí tuệ, năng lực chuyên môn; trình độ chính trị, văn hóa, khoa học, kỹ thuật và quân sự.
Phải nói rằng, Trung tá Tiền nhìn nhận vấn đề rất sâu sắc và nói rất chân thành, thấu đáo.
Từ đó, Hạ Phác Chú bắt đầu nghi ngờ Đại Lục, mặc dù cậu ta không nói ra nhưng trong lòng không còn mong đợi ngóng trông Đại Lục nữa.
Cậu ta vẫn rất yêu chị dâu, yêu cô như anh trai mình nhưng thái độ chính trị của cậu ta đã âm thầm thay đổi.
Chị dâu nhìn chằm chằm, cậu nhóc cắn môi, đôi lông mày anh tuấn nhíu lại nhưng vẫn gật đầu, nói: "Có!"
Cậu ta tiếp tục nói: "Chị dâu, xin lỗi nhưng mỗi khi em nghĩ đến việc có rất nhiều cô gái trốn khỏi Đại Lục, thà đứng đường cũng muốn đến Cảng Thành thì em không thể yêu Đại Lục được nữa, em nghĩ, em sẽ không bao giờ yêu nơi ấy nữa, điều này không liên quan đến chị, em chỉ đơn giản là ghét chính phủ Đại Lục mà thôi."
Nói về Tiền Phi Long, anh ta thực sự rất giỏi, trong lúc nào đó đã âm thầm xúi giục được Hạ Phác Chú.
Nhưng chị dâu vẫn là chị dâu, Tô Lâm Lang chỉ cần một câu nói đã có thể thay đổi Hạ Phác Chú một lần nữa!
Cô nói: "Vậy cậu hãy đi thay đổi nó đi!"
Một tay cô nắm cần số và một tay cầm vô lăng, chiếc xe màu bạc như một tia chớp bạc, chạy trên đường đèo.
Trong ánh mắt đầy bối rối của Hạ Phác Chú, cô lại nói: "Tôi cũng không thích Tiêm Sa Chủy nhưng tôi sẽ cố gắng thay đổi nó. Tại sao cậu không thử xem, cậu không thích điều gì ở Đại Lục thì hãy thay đổi nó đi, thế nào?"
Hạ Phác Chú đang tận hưởng kỹ thuật drift cấp cao từ chiếc xe sang trọng và người lái xe giỏi.
Chị dâu lái xe mang lại cảm giác như đang ngồi trong khoang hạng nhất của máy bay vậy.
Cậu nhóc ngồi trên xe, quả thực phấn khích đến nỗi gần như bay lên trời rồi.
Cậu ta không hiểu hết ý của chị dâu, cắn môi, nhìn cô với vẻ mặt đầy thắc mắc.
Vì cô lo sợ rằng sau này cậu ta có thể trở thành BNSS, gây họa cho chính phủ Cảng Thành và có kết cục bi thảm nên Tô Lâm Lang đặc biệt chú ý đến tình trạng tâm lý của cậu ta.
Thấy cậu bé vẫn còn ngơ ngác, cô giải thích thêm: "Cậu có thể thử thay đổi Đại Lục, biến nó thành nơi cậu yêu thích. Cậu chỉ mới đến Đại Lục vài ngày, tại sao không tìm cơ hội để khám phá nó nhiều hơn, trải nghiệm nó thử xem, cậu chưa nghe câu ‘trăm nghe không bằng một thấy’ à?"
Hạ Phác Chú im lặng suy nghĩ một hồi lâu, tự hỏi làm thế nào để có thể khám phá Đại Lục nhiều hơn.
Đúng lúc sau Giáng sinh, Cố Khải Toàn sẽ đi du học ở Anh, cậu ta bỗng nhiên nảy ý tưởng, nói: "Chị dâu, Cố Khải Toàn đi du học Anh rồi, còn em, em sẽ đi du học Đại Lục!"
Cậu ta chắc chắn không sẽ nhập quốc tịch Đại Lục nhưng cậu ta có thể đi du học mà, du học không phải là cách để có thể ở lại Đại Lục với tư cách là người nước ngoài sao.
Giống như chị dâu, không thích điều gì thì thay đổi nó.
Cậu thanh niên bỗng nhiên sáng suốt, hạ cửa sổ xe, hét lớn ra ngoài: "Chị dâu, em sẽ đi du học Đại Lục, em sẽ thay đổi nó!"
Thật ra, cậu ta rất thông minh khi nghĩ đến việc đi du học Đại Lục, điều mà Tô Lâm Lang chưa từng nghĩ đến.
Cũng không rõ hiện giờ Đại Lục và Cảng Thành có kênh du học nào không nhưng không cần lo, Tô Lâm Lang vì công việc từ thiện nên có liên hệ với thủ đô Bắc Bình nên có thể hỏi thăm giúp cậu bé này.
Hôm nay đi Tiêm Sa Chủy, một là để thăm thị trường, hai là chủ yếu để chỉnh đốn lại cách suy nghĩ của cậu bé này.
Như vậy, thái độ chính trị tạm thời biến mất của cậu bé nóng tính đã được Tô Lâm Lang kéo trở lại phe mình.
Khi trở về nhà, Hạ Phác Chú bận rộn với công việc của mình, còn Tô Lâm Lang cũng cần phải soạn thảo kế hoạch mở cửa hàng của mình.
Nói về việc mở cửa hàng, ngay từ ngày đầu tiên cô đặt chân đến Tiêm Sa Chủy là cô đã suy nghĩ về nó rồi.
Trong lòng cô đã có một kế hoạch hoàn chỉnh, bây giờ chỉ cần gõ nó ra từ máy đánh chữ là xong.
Sau đó là đòi tiền từ nhà tài trợ và thực hiện kế hoạch của mình.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận