Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 561:

.



Chương 561:
Nói về Tô Lâm Lang.
Cô đang ở công ty Hạ Thị, lắng nghe giám đốc Hứa và giám đốc Ngô báo cáo công việc.
Về vấn đề vận tải biển và bất động sản, Hạ Phác Đình vẫn luôn tự mình quản lý.
Tô Lâm Lang chỉ cần nghe sơ qua tình hình, ký tên và đóng dấu vào các chi phiếu chi tiêu lớn là được.
Nhưng khi ký tên, Tô Lâm Lang phát hiện ra một điều bất thường.
Nói về việc Hạ Thị mở rộng phạm vi kinh doanh sang Đại Lục trong hơn một năm qua, bắt đầu từ thủ đô Bắc Bình.
Thứ nhất là mua lại ngành bách hóa, thứ hai là hợp doanh khách sạn cấp sao, thứ ba là bất động sản và nguồn năng lượng.
Vì giá cả ở Đại Lục thấp, đầu tư cũng không cần nhiều, hiện giờ chỉ đầu tư bốn tỷ mà đã mua lại không ít doanh nghiệp.
Và tất cả đều là doanh nghiệp tốt ở vị trí vàng của thủ đô.
Giám đốc Lương là người có năng lực lại giỏi giang, vốn dĩ cũng là người chủ trì vận tải biển, đã được Hạ Phác Đình cử đi mở rộng thị trường.
Và vì Hạ Thị quyên góp khá nhiều tiền cho Đại Lục, chính sách ở đó cũng rất tốt nên việc hợp tác rất thuận lợi.
Nhưng trong mục chi tiêu của chi nhánh Bắc Bình, Tô Lâm Lang thấy có đến bảy triệu năm trăm nghìn đô Cảng tiền trợ cấp cho người bị tai nạn lao động.
Cô hỏi giám đốc Hứa: “Chú Hứa, chuyện này là sao, chi nhánh Bắc Bình có người chết à, chết nhiều không?”
Giám đốc Hứa giải thích: “Giám đốc Lương nói rằng tình hình giao thông ở đó rất tệ, mọi người lái xe không tuân thủ luật lệ nên đã xảy ra hai vụ tai nạn xe cộ, chết ba người, rất đáng tiếc vì ba người đó đều là quản lý giỏi và có tài của công ty chúng ta.”
“Đã báo cáo với cảnh sát Bắc Bình chưa, không để cảnh sát điều tra à?” Tô Lâm Lang cảm thấy có điều không đúng.
Vì ở Đại Lục, ngay cả ở Bắc Bình cũng khá ít xe cộ, liên tiếp xảy ra tai nạn, lại còn đụng chết quản lý khiến cô cảm thấy không bình thường.
Giám đốc Hứa nói: “Đã báo cáo rồi, cảnh sát Bắc Bình cũng đang điều tra, họ nói sẽ báo cáo kết quả cho chúng ta.”
Tô Lâm Lang nói: “Khi họ gửi thư đến thì nhớ thông báo cho tôi, tôi muốn xem kết quả điều tra.”
Nghĩ một chút, cô nói thêm: “Thông báo cho giám đốc Lương rằng tôi sẽ cử A Quý đến bên cạnh ông ấy, nhắc ông ấy chú ý an toàn.”
Giám đốc Hứa gật đầu, nói: “Bên Đại Lục rất coi trọng các doanh nhân Cảng Thành như chúng ta, sau khi ba quản lý cấp cao liên tiếp gặp sự cố, họ đã cử cảnh sát chuyên biệt đi cùng giám đốc Lương nhưng Chủ tịch cử một vệ sĩ của chúng ta tới cũng tốt, để phòng trường hợp có người trong cảnh sát không muốn mở cửa làm ăn, hãm hại giám đốc Lương thì ông ấy cũng có thể tự vệ.”
Tô Lâm Lang lắc đầu nói: “Dù chuyện này có chút kỳ lạ nhưng không liên quan đến cảnh sát Đại Lục, họ không có lý do và cũng không có động cơ để giết các doanh nhân của Cảng Thành.”
Hạ Thị mới mở rộng sang thị trường Đại Lục chỉ hơn một năm mà đã có ba quản lý cấp cao chết, chuyện này không bình thường.
Nhưng nếu nói có người ở Đại Lục cản trở việc kinh doanh, cố ý giết người thì không đến nỗi, dù sao ngay cả thành phố như Bắc Bình cũng đã nghèo nàn nhiều năm, mọi người đều mong có thể mở cửa làm ăn kinh doanh sớm, kích thích thị trường để kiếm tiền, không ai điên đến mức cố ý giết thần tài.
Dù Tô Lâm Lang cảm thấy sự việc rất kỳ lạ nhưng hiện giờ giao thông đô thị ở Đại Lục không thuận tiện, số lượng xe cộ lại tăng nhanh, cũng có thể thực sự là người Cảng Thành không quen với giao thông Đại Lục, hoặc do tìm phải tài xế không tốt, chỉ đơn thuần là tai nạn xe cộ dẫn đến chết người mà thôi.
Tất nhiên, cô đã ghi chép lại sự việc này, định một thời gian ngắn sau sẽ hỏi lại.
Sau khi rời khỏi công ty, cô còn phải đến Tiêm Sa Chủy.
Con phố mỹ phẩm đã bắt đầu thử nghiệm kinh doanh, vì thương hiệu [Lâm Lang] chưa hoàn toàn ra mắt nên bây giờ mọi người đều kinh doanh mỹ phẩm Nhật Bản và Hàn Quốc.
Dựa vào lượng người qua lại khá đông đúc của Tiêm Sa Chủy, việc kinh doanh của các cửa hàng đều rất tốt.
Với ba mươi triệu của nhà họ Tiền làm nền, Tô Lâm Lang đã đề xuất một chính sách với những người phụ nữ đứng đường, miễn thuê hai năm.
Ban đầu cô nghĩ là để họ học cách kinh doanh trong hai năm đó và có thể kiếm lời luôn.
Nhưng nhìn vào xu hướng hiện tại, có vẻ như những phụ nữ đứng đường chỉ cần vài tháng là có thể tự nuôi sống mình nhờ cửa hàng mỹ phẩm.
Nói về điện ảnh, bộ phim “Cổ Tử Hoặc” do công ty truyền hình Long Hổ sản xuất đã mang về cho Hạ Thị lãi ròng sáu mươi triệu, và “Cổ Tử Hoặc 2” cũng đã bắt đầu quay.
Tô Lâm Lang đi ngang qua tòa nhà của băng Lưỡi Rìu, vừa lúc thấy đoàn làm phim đang quay phim, xung quanh có một rất nhiều người đang vây xem.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận