Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 329:

.



Chương 329:
Trong lúc cô thu dọn, Quý Đình Hiên châm chước một chút rồi nói: “Cô Tô là Chủ tịch hội đồng quản trị của Hạ Thị, chắc cô cũng hiểu làm ăn ở Cửu Long khó khăn thế nào.”
Đây là Tiêm Sa Chủy, muốn làm ăn ở đây thì bắt buộc phải liên hợp với băng đảng. Băng Lưỡi Rìu xưng bá ở Tiêm Sa Chủy, Quý Thị chỉ có thể chọn nó, mỗi năm giao một khoản phí bảo vệ là có thể đảm bảo quân trộm cướp không vào khách sạn làm phiền khách hàng, những cô gái điếm lung tung rối loạn sẽ không gõ cửa quấy rầy khách vào ban đêm.
Hơn nữa, có băng Lưỡi Rìu chiếu ứng, khách hàng của Furama đi trên đường cũng sẽ không bị cướp túi và gõ sọ não.
Thanh danh lan xa, người nước ngoài tới Cửu Long du lịch đều sẽ chọn Furama để ở.
Lông dê ở trên người dê, chỉ trong một đêm là khách sạn đã kiếm đủ phí bảo vệ cho cả năm.
Thế nên nhiều năm nay, tuy rằng Quý Thị có giữ khoảng cách với băng Lưỡi Rìu, nhưng họ cũng là đối tác làm ăn.
Phòng đúng là do anh ta ký, người của băng Lưỡi Rìu muốn ở, anh ta đương nhiên không thể thu phí, chỉ có thể ký đơn.
Nhưng mà, bây giờ xong đời rồi!
Đầu của em trai của bang chủ băng Lưỡi Rìu, Răng Vàng Lương Tùng bị đập như trứng thối.
Hắn nhất định sẽ không chịu để yên, sẽ không bảo kê cho Furama nữa, thậm chí còn gây phiền thêm.
Nói cũng xui xẻo, vốn dĩ nhà anh ta có chuỗi khách sạn toàn cầu, lại là trùm buôn bán vật liệu thép, còn làm bất động sản, năm trước nhà anh ta và Hạ Thị còn sàn sàn như nhau. Tám trăm triệu đưa cho Trương Hoa Cường cũng chưa khiến nhà anh ta sụp đổ, vốn lưu động của Quý Thị bây giờ còn nhiều hơn Hạ Thị.
Nhưng mà năm nay lại không được may mắn, đầu tiên là mẹ anh ta đòi ly hôn, sau đó là Lương Long bị chém, toàn là chuyện đen đủi!
Nghe thấy tiếng đập cửa, anh ta đi ra mở cửa cho giám đốc khách sạn và nhân viên y tế vào, ra hiệu cho Tô Lâm Lang: “Tôi đưa cô xuống tầng.”
Tô Lâm Lang chỉ thuận tay làm chuyện này mà thôi, thấy còn chưa muộn giờ, cô chuẩn bị tới trường học đón Băng Nhạn.
Trong lúc chờ thang máy, cô hỏi Quý Đình Hiên: “Mẹ anh còn ổn không, chuyện ly hôn thế nào rồi?”
Vì cô nên Hạ Thị mới mua thuyền của mẹ anh ta, sân sau của Quý Thị cháy cũng là do Tô Lâm Lang đưa bật lửa.
Băng Lưỡi Rìu đã là một món nợ rối tinh rối mù, lại nghe cô hỏi mẹ anh ta, Quý Đình Hiên nhíu mày: “Việc xấu trong nhà thôi, không có gì để nói.”
Giọng mợ cả Hạ đanh thép hơn: “Cậu cả Quý không hổ danh tốt nghiệp Oxford, đến mẹ mình mà anh cũng gọi là việc xấu trong nhà được, thật là lợi hại!”
Quý Đình Hiên là con nhà giàu kinh doanh từ bé, phải bồi thường mấy trăm triệu, còn đều liên quan tới Tô Lâm Lang, cô lại cứng như kiếm thép, anh ta cũng giận: “Tôi biết phải bảo vệ mẹ mình thế nào, không phiền cô Tô lo!”
Ai ngờ rằng sau khi anh ta dứt lời, đằng sau lại có người nói: “Anh biết cái đếch gì!”
Quý Đình Hiên quay đầu lại, thế mà lại là em trai Quý Đình Phong, cậu ta đang đứng ở cầu thang.
Anh ta vội vàng tới kéo em trai: “Đây là Tiêm Sa Chủy, vệ sĩ của em đâu, em chạy tới đây làm gì?”
Thang máy tới, ba người bước vào, Quý Đình Phong lại cố ý đứng gần Tô Lâm Lang, cậu ta cười lạnh: “Cái gọi là bảo vệ của anh là cầu xin mẹ đừng có gây phiền cho Quý Thị, lại nói suông vài câu chờ mây tạnh thấy trăng sáng, anh sẽ hiếu kính mẹ mà thôi, đúng rồi, nói là đưa mẹ lâu đài, nhưng vẫn để người phụ nữ kia ở!”
Quý Đình Hiên trợn mắt, há hốc miệng, anh ta giơ tay lên, suýt nữa thì cho cậu em trai một cái tát.
Đây là việc xấu trong nhà, theo lý thì không nên nói ra ngoài, nhưng hôm nay Quý Đình Phong đột nhiên bướng bỉnh, nhất quyết phải nói ra.
Vừa nãy cậu ta bám theo họ, tránh ở cầu thang, tận mắt nhìn thấy Tô Lâm Lang xông vào căn phòng kia, lúc ấy thì cậu ta chẳng sợ bất cứ điều gì nữa. Bởi vì cậu ta biết rõ, với mẹ thì tiền không quan trọng, bà ấy chỉ muốn một lối thoát mà thôi.
Mẹ chính là cô gái bị cưỡng bức tập thể kia, cậu ta không có năng lực như Tô Lâm Lang, nhưng dũng khí giống như cô thì vẫn phải có!
Cậu ta tự nói việc xấu trong nhà ra, không những không sợ mà còn trừng mắt nhìn anh cả.
Tô Lâm Lang thừa cơ châm chọc: “Khóc trách cậu cả Quý ngại mẹ ruột xấu, hóa ra là có mẹ nhỏ xinh đẹp à.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận