Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 520:

.



Chương 520:
Tô Lâm Lang kéo tay Jack: "Có thật không? Tôi rất muốn tới nước Anh. Tôi muốn gả cho anh."
Jack hơi tiếc nuối vì anh ta sắp phải rời bến rồi, muốn dẫn cô bé này theo cũng phải chờ mấy tháng nữa.
Nhưng vậy mà đối phương lại kéo tay anh ta ngay lúc này?
Hồn vía anh ta hơi lay động. Lúc xuống bến tàu, sắp lên tàu thì anh ta lựa lời nói: "Tôi vừa gặp đã yêu cô, say đắm dung nhan mỹ lệ của em, thật lòng thật dạ muốn sống cùng em cả đời. Nếu em bằng lòng, xin chờ tôi ba tháng. Ba tháng sau tôi sẽ quay lại."
Anh ta và chiến hữu đã nói không biết bao nhiêu lần lời nói dối lừa đúng chuẩn này với các cô gái người Hoa.
Về cơ bản là lừa gạt người khác nên ngay cả từ ngữ họ cũng không sửa, cứ thế mà nói.
Hai người đã lên tàu, có bảy tám người đàn ông trên tàu, đều là người da trắng mang theo vũ khí là súng AK.
Họ thấy Jack thì ào ào chào hỏi.
Jack muốn dẫn Tô Lâm Lang đi tìm Tiền Mễ Lị sẽ phải tới lầu ba ở mũi tàu vì nhà cô ta ở đó.
Nhưng vừa xuống cầu thang bên hông tàu, Tô Lâm Lang bỗng xoay người lại, kéo cà vạt của Jack, dùng đầu nhọn của caravat khẽ gãi cằm anh ta, hỏi: "Sao phải chờ mấy tháng mà không phải bây giờ? Jack, chẳng lẽ anh không muốn có một khoảng thời gian tốt đẹp với em à?"
Đầu Jack ong ong vì phần lớn cô bé người Hoa đều hướng nội ngại ngần. Cho tới bây giờ anh ta chưa từng thấy ai to gan lớn mật như cô bé trước mặt, nhiệt tình, kéo caravat ra hiệu ngầm. Chẳng lẽ cô ấy?
Cô không dừng ở lầu ba mà đi tiếp về phía lầu hai, ngoắc tay nói: "Suỵt, Jack, đi nhanh lên."
Jack là quân nhân xuất ngũ, cảm nhận được nguy cơ, trong tiềm thức cũng cảm thấy bất thường nhưng đối phương đã đi rồi, anh ta cũng chỉ có thể đi theo.
Với kiểu tàu vận chuyển hàng hoá này, lầu ba là nhà hàng kiêm chỗ cho người ở, tầng dưới cùng đựng nhiên liệu, tất cả hàng hóa đều đặt ở lầu hai.
Đương nhiên, trong khoảng thời gian ngắn không dễ tìm ra vàng. Vì nó có mười mấy căn phòng lớn để chứa hàng hoá.
Tô Lâm Lang chạy về phía trước, qua căn phòng chứa hàng đầu tiên, thấy cửa đang khóa, bước thêm bước nữa, cửa căn phòng thứ hai đang mở. Cô nhìn một chút, thấy trong đó chất đầy rương, trên rương viết quần áo bằng bông thì đi tiếp không dừng. Đi tới trước tiếp, mở cánh cửa căn phòng thứ ba, trong phòng này cũng chất đầy rương, cũng viết là quần áo bằng sợi bông, xem ra chiếc thuyền này vận chuyển sợi bông nhiều nhất.
"Này, cô em, dừng lại!" Jack kêu.
Có lẽ anh ta hiểu ra rằng cô gái này đang định tìm một chỗ làm chuyện đó với anh ta. Nếu không phải con gái Chính phủ cảng đều dễ lừa như vậy thì hẳn anh ta phải cảm thấy mối nguy.
Nhưng trải qua thời gian dài, vì đám con gái Chính phủ cảng thực sẽ quá dễ lừa khiến đám đàn ông da trắng này tự tin quá mức nên váng đầu.
Tới căn phòng thứ tư cũng đang khoá, căn phòng thứ năm thì mở, hơn nữa ở cửa ra vào còn có một đống dây thừng, Tô Lâm Lang ngoảnh lại, cong khoé môi, ngoắc tay nói: "Này, Jack, tới đây nhanh lên!"
"Này cô, tôi cảm thấy chúng ta..." Anh ta vô thức cảm thấy có điều kỳ lạ, có mối nguy, định từ chối nhưng lại không kiềm được mà nói: "Một thân sĩ thì không nên từ chối một nữ sĩ nhiệt tình."
Kéo caravat, cởi nút thắt, anh ta cũng nhảy vào trong theo.
Vốn anh ta định bắt tay từ cô bé này, có thể xuất phát ăn một phần ăn vui vẻ trước.
Nào ngờ anh ta vừa mới đi vào, chỉ thấy ánh sáng lạnh loé lên, chưa cảm giác được đau đớn thì một cánh tay của anh ta đã bay ra.
Đúng vậy, một cánh tay của anh ta đã bị Tô Lâm Lang dùng quân đao chặt đi.
Thấy cánh tay bay ra, đương nhiên anh ta định kêu rên, định hét lên, còn định phản kháng nhưng không đợi anh ta kêu thành tiếng, một cú đấm của cô bé trước mặt đã đấm thẳng vào miệng anh ta.
Đá chọi với đá, tiếng kêu rên của Jack còn chưa phát ra, tay Tô Lâm Lang đã vô cùng đau đớn.
Một người lính đương nhiên là sử dụng tay phải thành thạo nhất, có điều dù tay phải bị chặt mất thì Jack vẫn còn tay trái và chân. Tay trái anh ta đấm một cú qua, lại thừa dịp Tô Lâm Lang né đi thì lắc mình một cái chạy ra ngoài, vừa chạy vừa kêu: "Help!"
Phút chốc sau đó, một sợi dây thừng thòng từ phía sau tới, thít chặt cổ họng anh ta. Tiếp theo, Tô Lâm Lang dùng hết hơi sức toàn thân kéo về sau, kéo lê Jack lăn trên đất, lại nhảy bật lên, cần dây trói treo trên tường kho để hàng hoá, dùng móc cố định các thùng hàng để móc dây lại.
Đương nhiên Jack vẫn đang phản kháng. Cổ anh ta bị thít thật chặt, nói không ra lời nên duỗi chân vùng vẫy không ngừng, cố gắng muốn đứng lên.
Tô Lâm Lang lấy dao găm ra, cưỡi lên cổ Jack, dao găm nhắm ngay phía dưới anh ta chém xuống.
Jack sợ tới mức toát mồ hôi lạnh toàn thân, lập tức buông bỏ giãy giụa.
Đương nhiên cô không ép chết đối phương mà chỉ đe doạ anh ta. Giữ chặt dao găm cạnh thân dưới Jack, cô hỏi: "Vàng ở kho hàng nào của các anh?"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận