Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 638:

.



Chương 638:
Dựa vào thiết bị nghe lén được cài đặt trong điện thoại di động, chẳng khác nào Hạ Phác Hồng đang đặt một cái tai nhỏ bên cạnh Lưu Bội Cẩm.
Nhưng suốt buổi sáng cậu ta chưa nghe được điều gì có giá trị, cũng không muốn nghe thêm nữa.
Kết quả đến buổi chiều, có lẽ là sau khi Quý Đức ngủ trưa, Lưu Bội Cẩm ra ngoài gọi điện thoại.
Cuộc gọi điện thoại này chứa một lượng thông tin khổng lồ!
Máy nghe lén của Hạ Phác Hồng không đủ mạnh để truy ra số điện thoại của đối phương, cho nên cậu ra cũng không biết Lưu Bội Cẩm gọi điện thoại cho ai.
Nhưng có thể xác định đối phương là một người đàn ông, người đàn ông trung niên.
Đầu tiên Lưu Bội Cẩm nói chuyện Quý Đức bị liệt cho đối phương.
Cô ta nói với đối phương, bởi vì mình vẫn luôn đã thêm glucocorticoid vào thuốc kích thích Quý Đức, xương đùi của Quý Đức đã bị hoại tử hoàn toàn, cuối cùng ông ta không thể đứng lên được nữa.
Mà bây giờ cô ta còn muốn đối phương gửi cho mình một số glucocorticoid nữa.
Bởi vì trước mắt trong tay cô ta chỉ có thị trường vật liệu xây dựng, mà công việc kinh doanh bất động sản sinh lời nhất của Quý thị lại do ông cụ Quý Thuyên nắm giữ, cô ta không vươn tay tới được cho nên muốn hạ một chút glucocorticoid cho ông cụ, kích thích ông ta lên cơn đau tim, để ông cụ đột ngột qua đời.
Glucocorticoid là một loại thuốc kê đơn, khi sử dụng với lượng nhỏ có thể chống nhiễm trùng, chống dị ứng, ức chế phản ứng miễn dịch. Nhưng khi sử dụng với lượng lớn có thể gây nhồi máu cơ tim hoặc hoại tử chỏm xương đùi. Nếu như không đi kiểm tra chuyên môn thì sẽ không tra ra.
Mà một khi ông cụ Quý chết, không phải Lưu Bội Cẩm có thể nắm giữ toàn bộ Quý thị sao?
Tiểu tam lên nắm quyền, cấu kết với người ngoài hãm hại hào môn, mưu tài đoạt mệnh, mặc dù chuyện này khá cẩu huyết nhưng vẫn được xem là bình thường.
Hạ Phác Hồng vừa nghe vừa ghi chép, hóng chuyện vô cùng thích thú.
Nhưng ngay sau đó, những gì Lưu Bội Cẩm nói tiếp có chút không bình thường.
Bởi vì Hạ Phác Hồng nghe lén lại nghe được bọn họ nói đến cậu ta!
Nên miêu tả như thế nào đây? Cậu ta hóng chuyện đến mức hóng luôn cả chuyện của mình.
Lời Lưu Bội Cẩm nói giống Tô Lâm Lang suy nghĩ như đúc.
Cô ta nói với người đàn ông kia rằng sau khi hỏi thăm xung quanh mới phát hiện hiện tại toàn bộ chính phủ Cảng Thành, ngoại trừ các băng đảng buôn bán ma túy trong rối ra, tất cả các ông lớn đều nghe theo Tô Lâm Lang.
Cô có tiếng nói tuyệt đối ở trong các tổ chức theo đạo.
Cho nên muốn tìm sát thủ ở Cảng Thành để nhắm vào nhà họ Hạ không khác gì một điều viển vông.
Nếu bọn họ muốn diệt trừ Hạ Phác Hồng, cũng chỉ có một cách, mướn sát thủ của các tổ chức theo đạo ở Macao.
Đương nhiên sau khi mướn người còn phải nghiên cứu địa hình, theo dõi và lên kế hoạch, việc này mất nhiều thời gian, cũng không phù hợp.
Nhưng nếu muốn đẩy nhanh tiến độ, có một cơ hội có sẵn, chính là cuộc họp đua ngựa sẽ được tổ chức vào tuần sau.
Bọn họ có thể mời Hạ Phác Hồng đến tham gia đua ngựa, sau đó lại sắp xếp tay súng bắn tỉa ở Macao để bắn cậu ta trong lúc hỗn loạn.
Đây là phương pháp nhanh nhất, cũng như hiệu quả nhất hiện nay.
Sau khi người đàn ông nghe xong, khen ngợi Lưu Bội Cẩm là nữ Gia Cát, hơn nữa để cô ta buông tay đi làm, còn nói mình sẽ hỗ trợ cô ta bất cứ lúc nào, phối hợp với cô ta để ngăn bảo vệ của nhà họ Hạ và Tô Lâm Lang,
Máu chó hào môn thật dễ nghe, nhưng khi nghe đến có người muốn mưu sát mình, cảm giác đó không dễ chịu chút nào.
Mà khi nghe đến đoạn Lưu Bội Cẩm muốn dùng cuộc thi đua ngựa để giải quyết cậu ta, Hạ Phác Hồng suýt chút nữa muốn gọi Lưu Bội Cẩm một tiếng nữ Gia Cát.
Bởi vì ngày hôm qua khi họ gặp nhau ở Happy Valley, Lưu Bội Cẩm mời cậu ta tham gia đua ngựa tái chỉ là một lời mời vô cùng đơn giản và lịch sự rất bình thường, thậm chí nhìn từ bề ngoài, cô ta chỉ muốn giúp cậu ta mai mối, giới thiệu một người bạn gái cho cậu ta, ai có thể ngờ ở trong một câu như vậy lại cất giấu một hành động ám sát chứ?
Vậy mà nói Lưu Bội Cẩm không giỏi sao?
Lúc này Quý Đức rời giường, Lưu Bội Cẩm muốn hầu hạ Quý Đức cho nên đã cúp máy.
Hạ Phác Hồng cũng đúng lúc nhanh chóng gọi điện thoại cho Tô Lâm Lang để báo cáo tình huống.
Sau khi kể hết mọi chuyện, cậu ta nói: “Chị dâu, cho dù Lưu Bội Cẩm không phải đặc công của cục tình báo quân đội, cô ta cũng là người cung cấp thông tin. Mà người đàn ông đó em lại đoán đúng, hắn ta chính là tai mắt của cục tình báo quân đội ở Cảng Thành, hơn nữa em nghi ngờ hắn ta có lẽ chuyên làm việc cho chính phủ.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận