Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 151:

.



Chương 151:
Hạ Phác Chú nói: "Cậu ta rất trâu bò, là con trai của Thống đốc Cảng, mẹ là quý tộc người Đức, tên của cậu ta là Gonda."
Tô Lâm Lang gật đầu: "Vậy mà lại là đồ trứng thối, tôi nhớ kỹ cậu ta rồi."
Cô vỗ bả vai Hạ Phác Chú, tiến lên.
Mấy chàng trai đang chê cười đánh giá em gái chặt múa, đột nhiên có một chị gái mặc sườn xám xuất hiện trước mặt.
Hai gò má cô nhẹ nhàng, lúm đồng tiền rất sâu, cánh tay nhỏ bé, đôi mắt to tròn đang cười tủm tỉm nhìn bọn họ.
Sườn xám là trang phục có thể phác họa sự nữ tính, mà vòng eo nhỏ của cô và chỗ xẻ đùi kia, có thể nói là hớp hồn người khác.
Kết hợp với hai gò má phúng phính như trẻ con, khi cười rộ lên thì có lúm đồng tiền, vẻ đẹp của cô quả thật chính là thứ những chàng trai khao khát.
Con trai mười bốn mười năm tuổi vừa mới dậy thì, đang trong giai đoạn hormone tăng trưởng, dục vọng sôi trào, nhưng sợ hãi phụ nữ, một đám đỏ mặt, muốn chặt, chỉ có đồ trứng thối không kiêng nể gì, đánh giá vẻ đẹp của Tô Lâm Lang.
Muốn chạy, không có cửa đâu!
Tô Lâm Lang giơ máy ảnh lên: "Mọi người cầm máy ảnh là muốn chụp trình độ võ thuật của tôi, hay là chụp dưới váy tôi?"
Hạ Phác Chú khoe khoang với các bạn học, nói chị dâu cậu ta rất có bản lĩnh, có thể so với Lý Tiểu Long.
Sau đó các học sinh đều mang máy ảnh đến, nhưng lại muốn chụp bên dưới váy của em gái chặt mía ở Đại Lục, điều này khiến cậu ta rất tức giận.
Cậu ta đuổi theo lại đây, kéo Tô Lâm Lang: "Chị dâu, không cần để ý đến bọn họ, chúng ta vào lớp học thôi."
Cậu con lai của Thống đốc Cảng, Gonda rất kiêu ngạo: "Em gái chặt mía đang đùa với lửa đấy, cô có dám không?"
Ở nơi mà tình dục và tài sản bành trướng nhanh chóng như vậy, những thiếu niên mười bốn mười năm tuổi sẽ có tính cách lưu mạnh không biết trời cao đất rộng, bọn họ còn biết cách che giấu bản thân, bởi vì còn, nên vô trách nhiệm.
Đúng lúc có giáo viên da trắng đi qua, mọi người lập tức đứng nghiêm: "Good morning, teacher!"
Nhưng chờ giáo viên đi rồi, có chàng trai lập tức nói: "Không dám đúng không, đến từ Đại Lục, nữ đồng chí bảo thủ, ha ha!"
Quý Đình Phong và Gonda cũng cười theo, Gonda tiếp tục khiêu thích: "Chắc chắn cô ta không dám."
Ở Đại Lục, đồng chí là một cách gọi kính trọng, nhưng ở Cảng Thành, lại là từ dùng để trêu chọc người Đại Lục.
"Sao lại không dám, năm phút sau gặp ở tầng một, tôi để mặc cho mấy người chụp." Tô Lâm Lang nói xong, quay người rời đi.
Không thể nào, thắt lưng nhỏ như vậy, chân dài như thế, chị gái xinh đẹp này thật sự muốn cho bọn họ chụp dưới váy?
Đây là chuyện tốt đẹp trần gian gì vậy?
Đám nam sinh nhìn nhau, tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi, nhìn bốn phía, nhanh chóng đi gọi người.
Tô Lâm Lang vào lớp học, cô ký tên, sau đó nghe giáo viên nói chuyện.
Có mấy bà chủ biết cô qua báo chí, đều bảo cô ngồi cạnh bọn họ.
Nhưng cô chỉ cười ngồi ở phía sau cùng, chỉ chốc lát sau, không biết cô đã lẻn ra từ khi nào.
Tầng một, Hạ Phác Chú đang dựa vào tường ngẩn người, nhìn thấy chị dâu, cậu ta giương nanh múa vuốt: "Không thể!"
Cậu ta còn nói: "Đó là phép khích tướng, chị không phải là nữ dân binh Đại Lục sao, chẳng lẽ chị không hiểu?"
Đã có mười mấy nam sinh tụ tập ở phía xa xa, có người nói: "Em gái chặt mía chính là phiên bản Lý Tiểu Long nữ, ha ha ha!"
Còn có người nói: "Em gái chặt mía mau tới đi, làm rõ dưới váy của người Đại Lục, à không, kỹ năng!"
Tô Lâm Lang đẩy Hạ Phác Chú ra, cô tiến lên, cô đã sớm quan sát xong vị trí: "Nhìn thấy chỗ rẽ kia không, từng người đến từng người chụp, hơn nữa tôi sẽ thể hiện hình ảnh hòan hảo cho mỗi người chụp, mỗi người chụp một tấm, chụp xong thì lặng lẽ rời đi, OK?"
Wow, mỗi người được chụp một tấm, đây là chuyện tốt gì vậy?
Vậy chẳng phải bọn họ có thể xem thỏa thích sao?
Khoai lang Gonda kích động nhất, hơn nữa rõ ràng cậu ta cũng có địa vị cao nhất ở trường học, cậu ta nhấc tay: "I"ll come first!"
Tô Lâm Lang vỗ cái đầu đỏ của cậu ta: "Trứng thối nhỏ, tên rất hay, đi thôi, người đầu tiên là cậu!"
Hạ Phác Chú còn muốn đuổi theo, nhưng những tên khác đều vây lại đây, cười hì hì nói: "Heo con, không phải cậu không dám chơi đó chứ?"
Chuyển cảnh qua chỗ Gonda ở khúc rẽ, cậu ta đang định bấm máy, thì cảm thấy da đầu tê dại, là Tô Lâm Lang túm lấy đầu cậu ta, hơn nữa trong nháy mắt ánh mắt của cô thay đổi, vừa sắc bén vừa hung ác.
Cô túm chặt đầu cậu ta, kéo cả da đầu và cơ thể cậu ta cách xa mặt đất.
Miệng cậu ta vô thức kêu cứu, nhưng ống kính máy ảnh khực một tiếng, đã nhét vào miệng cậu ta.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận