Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 920:

.



Chương 920:
A Hà lạnh lùng nhìn chằm chằm tay anh ta, Hạ Phác Húc không dám ôm cô bé, lại bất giác nói: "Anh ta là người xấu và muốn làm hại em, nhưng em vừa nhìn là đã có thể nhận ra, đúng không?"
Phải biết rằng tiêu chuẩn tuyển chọn của đội Phi Hổ dựa trên tiêu chuẩn tuyển chọn của Hoa Kỳ và hải quân lục chiến.
Người bình thường có thể không nhận ra một người khi người đó đã trang điểm, nhưng thành viên đội Phi Hổ thì chắc chắn có thể.
Đó là sự chuyên nghiệp của họ.
Vì thế ban ngày A Phi đã gặp A Hạ, biết mũi của cô bé bị gãy và cần được chăm sóc y tế khẩn cấp, nhưng tới đêm lại cố tình giả vờ như không quen biết cô bé, còn nói cô bé là cô tư của phủ Hạ, đồng thời chủ động đề nghị dẫn họ xuất cảnh.
Nếu A Hà ngu hơn hoặc là đang vội lo cho cái mũi của mình thì sẽ đến gặp Tiền Phi Long ngay và cầu xin anh ta dẫn mình xuất cảnh.
Sẽ không ai suy nghĩ quá sâu xe chỉ vì một câu nói khách sáo thông thường của A Pho.
Nhưng phải biết rằng, A Hà từng là ngựa con A Khôn tin tưởng nhất, cũng là nhân chứng trực tiếp trong vụ án của A Khôn.
Chỉ cần cô bé còn sống, các hành vi phạm tội của A Khôn là chắc chắn, nhưng nếu cô bé chết thì A Khôn rất có thể sẽ lật ngược lời khai.
Mà trong trường hợp này, cố ý nhắc tới một câu rằng Tiền Phi Long có thể dẫn cô bé xuất cảnh sẽ là ai?
Đáp án chỉ có một, và tất cả mọi người ở Cảng Thành đều biết, đó chính là tên gián điệp ẩn nấp trong sở cảnh sát, nội gián lớn nhất của bọn buôn ma túy!
Hắn không thể ngăn cảnh sát đại lục bắt giữ A Khôn, tay hắn cũng thể không duỗi dài đến thế. Nhưng nếu A Hà đến đến Cảng Thành đều chữa trị và bị hắn ta biết tung tích, vậy cô bé sẽ trở thành con mồi của tên gián điệp đó, điều duy nhất chờ đợi cô bé chính là cái chết.
Hơn nữa, với A Hà, công an đại lục thực sự muốn bảo vệ cô bé.
Chính là cô bé khăng khăng rằng mình có thể tự chăm sóc bản thân nên đã từ chối sự bảo vệ của công an.
Nếu ngu ngốc như Hạ Phác Húc thì không chừng đã bị ám sát năm lần rồi, nhưng A Hà rất nhạy bé.
Ban ngày nhìn thấy Tiền Phi Long, cô bé còn cố tình không tránh né, thậm chí trò chuyện với anh ta về cảnh sát Cảng phủ, thực chất là đang ném móc xem thử Tiền Phi Long, hoặc là hai đàn em của anh có nhân phẩm như thế nào, xem bọn họ có khả năng ra tay với mình hay không. Mà nếu bọn họ ra tay với cô bé, vậy thì đó chắc chắn là đồng lõa của A khôn ở sở cảnh sát Cảng phủ.
Tên đồng lõa kia thậm chí còn không biết A Canh và chỉ liên lạc một chiều với A Khôn.
Tất nhiên hắn cũng là một kẻ có nhiều mưu mô.
Chắc là vì A Khôn bị bắt nên chó cùng rứt giậu, chính vì vậy mới lòi ra sớm như vậy.
Là gián điệp bày mưu cho A Phi, mà những lời nói thản nhiên của A Phi là một cái móc, cái móc để dụ dỗ A Hà đến chết.
Đây là giang hồ hiểm ác, cũng là bóng tối trên đường.
A Hà nói với Hạ Phác Húc: "Anh Hạ, đưa em đi gặp chị đi, em có lời muốn nói với chị ấy."
Cậu hai Hạ luôn lạc quan, ngoài việc tin tưởng chị dâu, giờ đây còn phải tin tưởng thêm một người nữa.
Tất nhiên đó là A Hà.
Cô bé quá thông minh và mạnh mẽ, đến mức Hạ Phác Húc muốn lạy cô bé luôn.
Anh ta giơ tay múa chân nhảy điệu tango: "A Hà cứ gọi anh là Húc Tử được rồi, anh là Húc Tử đáng yêu và rạng rỡ đây!"
A Hà nhìn anh ta, ánh mắt cứ như đang nhìn một người thiểu năng trí tuệ.

Tư lệnh Lý và Trình Siêu ăn cơm xong đã rời đi luôn.
Tiền Phi Long không đăng ký phòng cho khách vì Mạch Gia Câu nói có việc gấp, tối nay muốn anh ta qua Cảng Thành, mà quán bar quá ồn ào, không thích hợp bàn chuyện quan trọng nên anh ta đã đi theo vợ chồng Hạ Phác Đình trở về phòng cho khách của họ.
Do A Khôn đã bị bắt, sở cảnh sát Cảng phủ chính thức bước vào giai đoạn trừ gian.
Trước khi qua Cảng Thành, Tiền Phi Long phải kiểm tra giấy tờ do công an cung cấp để xác định kẻ nội gián là ai.
Nếu xét dựa trên cảm xúc cá nhân, Tiền Phi Long cá 90% vào thanh tra Lôi và 10% cho Mạch Gia Câu.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận