Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 889:

.



Chương 889:
Hồi nãy khi đánh với đám buôn ma túy trên thuyền đánh bạc, quân đội biển Đông đối xử với đám buôn ma túy kia thế nào anh ta cũng đã tận mắt nhìn thấy.
Đột nhiên anh ta nghĩ tới một chuyện, công an Đại Lục đã viết trên văn thư hợp tác, nói rằng quân đội Đại Lục phái ra năm nghìn người, tất cả binh lực sẽ tới tham gia nhiệm vụ tiêu diệt khủng bố lần này.
Nhưng hồi nãy chỉ có mấy trăm người tham gia vào nhiệm vụ. Hay nói cách khác, số bộ đội còn lại đều đã tới căn cứ sản xuất ma túy.
Tiền Phi Long đã quen chiến đấu một mình, quen làm anh hùng, quen việc đi một mình trong bóng tối nên quên mất quân đội tác chiến có hình thù như thế nào.
Nếu thực sự có đội quân năm nghìn người, vậy cần gì chủ nghĩa anh hùng nữa.
Đó mới chính là hành động quân sự trên ý nghĩa!
Đột nhiên anh ta phát hiện bản thân như người bói xem voi. Anh ta không biết nước Hoa lớn thế nào, khả năng quân sự mạnh bao nhiêu. Anh ta mới sờ được một chút đã cho rằng mình hiểu nó.
Tới khi cục trưởng Diêm chỉ dẫn anh ta mới biết thực lực thực sự của nó.
Vào lúc này Tiền Phi Long nhận ra mình quá nhỏ bé, sốt sắng muốn đi xem, muốn tham dự vào trận hành động quân sự lớn này.
Anh ta cảm thấy, cuối cùng mình đã hiểu quân đội nước Hoa, quân đội biển Đông.
Nhưng đúng lúc này Hạ Phác Đình lại đứng dậy, chỉ vào bản đồ trên tường rồi nói: "Cục trưởng Diêm, tôi nhìn ký hiệu trên bản đồ này hình như đang đi ra ngoài, căn cứ sản xuất ma túy gần quần đảo Đông Sa. Nếu tôi nhớ không nhầm thì hải vực ở nơi đó thuộc phạm vi quản lý của Đài Loan. Nếu quân đội Đại Lục dẫn quân qua đó liệu có sao không."
Do Tiền Phi Long chỉ là công an, không chạy qua hải phận quốc tế bao giờ nên không hiểu lắm về chuyện hải vực quốc tế ở Đông Á.
Nhưng khi Hạ Phác Đình đặt câu hỏi, anh ta đã nhận ra vấn đề bên trong.
Thật ra Cảng Thành, Macao và Đài Loan đều thuộc lãnh thổ nước Hoa, Cảng Thành và Macao ngày xưa được cho thuê, còn Đài Loan thì khác. Là nó tự xé bản đồ, tự độc lập.
Sau lưng có sự ủng hộ của Mỹ và Anh.
Bây giờ công an Đại Lục định dẫn bọn họ tới quần đảo Đông Sa, tới vùng biển của Đài Loan, liệu có xảy ra đánh nhau hay không.
Công an Đại Lục không sợ khơi mào chiến tranh à?
Trong mấy người họ chỉ có Tô Lâm Lang vẫn rất ung dung.
Cậu cả họ Hạ trời sinh nhát gan sợ chết, anh lại là thương nhân hay đi biển, ghét nhất chiến tranh. Bởi vì một khi khu vực biển đó xảy ra chiến tranh, giá vận tải biển sẽ thổi giá nhanh chóng, bất lợi cho việc kiếm tiền của anh.
Còn Tiền Phi Long thì lo, nếu trinh sát của quân đội Đài Loan tới, thấy hành động tiêu diệt ma túy của quân giải phóng nhân dân Đại Lục, liệu có lấy lý do quân đội xâm phạm để tìm quân đội Anh trợ giúp, sau đó khai chiến hay không.
Quân đội Đại Lục đang nghĩ gì, bọn họ không sợ hay sao?
Hai người nghĩ hai hướng khác nhau, nhưng khi Hạ Phác Đình và Tiền Phi Long quay sang nhìn nhau, trái tim cả hai đều đập thình thịch trong lồng ngực.
Cục trưởng Diêm mỉm cười, nói: "Chính sách của Đại Lục chúng ta chưa bao giờ thay đổi với đồng bào, luôn đặt dân lên đầu, không gây chuyện, không đánh giặc. Nhưng ma túy thì khác, A Khôn buôn ma túy, lừa bán phụ nữ đồng bào ta, còn mạnh ta cho bọn họ hút thuốc phiện. Dù cuộc chiến này ở đâu, khó khăn bao nhiêu chúng ta cũng phải đánh. Chuyện liên quan tới ma túy chúng ta sẽ không tha thứ, không thể nhân nhượng được.
Lời nói cứng rắn của cục trưởng Diêm vô cùng có khí phách và chân thành.
Tóm lại chỉ cần lục quân bên kia không gây chuyện là được, còn nếu muốn bày trận, họ chẳng những dám đánh mà còn đánh thẳng vào!
Nói xong nhìn đồng hồ, cục trưởng Diêm nói: "Nửa tiếng nữa sẽ tới đích, mọi người đi nghỉ ngơi một lát đi. Dành chút tinh thần để xem cuộc chiến, tôi còn bận chút công việc phải đi trước."
Từ trước tới nay cậu cả họ Hạ rất sùng bái quân giải phóng nhân dân Đại Lục, giờ nghe cục trưởng Diêm nói vậy trong lòng cũng yên tâm hơn. Anh quay đầu lại nhìn cô vợ đang ôm tách cà phê ngủ gật nhà mình, kéo cô tựa lên vai cho cô dựa vào ngủ.
Tiền Phi Long ra khỏi khoang thuyền, đi lên boong thuyền. Bóng đêm tối đen, sóng biển dồn dập, anh ta đột nhiên nghe thấy tiếng cánh quạt phi cơ. Có lẽ là không quân xuất hiện, anh ta rất nhạy bén với phi cơ, vừa nghe tiếng cánh quạt đã biến đây là loại máy bay chiến đấu tốt nhất hiện nay, máy bay thả bom F-111.
Anh ta ngẩng đầu giơ ngón cái, dựa theo đèn chỉ thị của phi cơ để phán đoán, anh ta giật mình. Bởi vì nếu theo phán đoán của anh ta, chiếc phi cơ này tới từ Đại Lục, chiến khu biển Đông vẫn may xung quanh quần đảo Đông Sa.
Hay nói cách khác, chiếc phi cơ này có thể là do quân đội Đại Lục phái tới để phối hợp với nhiệm vụ tiêu diệt ma túy.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận