Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 578:

.



Chương 578:
Chị Cầm lập tức nói: “Được, tôi sẽ sửa điều khoản đặt cược ngay.”
Hạ Phác Đình cướp điện thoại, rồi hít thở thật sâu, nói: “Đêm qua là do anh quá không cẩn thận.”
Tâm trạng mấy ngày này của cậu cả Hạ giống như ngồi tàu lượn siêu tốc.
Vốn dĩ bởi vì chuyện công ty, còn vì chuyện của cậu anh mà tâm trạng đã không tốt, còn cho rằng vợ mang thai rồi, vừa mới vui chưa được ba giây, lại nghe được chuyện của ông Tư, lại càng thêm đau đầu hơn.
Nếu như vợ anh thật sự cấn bầu, vậy còn nên đến bang 4K nữa hay không?
Thật ra mà nói, Tô Lâm Lang cho rằng chồng cô là người lòng dạ có chút hẹp hòi, lại hay ghen tuông, nên nghi ngờ đêm qua có phải là anh cố ý hay không, mục đích là muốn cô sớm ngày cấn bầu.
Nhưng mà chuyện này cô cũng không thể giận được. Bởi vì khi hai người kết hôn cũng không có giao kèo chuyện này, với lại hoàn cảnh bây giờ chỉ cần cặp đôi đã kết hôn thì sinh con đẻ cái là chuyện đương nhiên, và chính là nghĩa vụ và trách nhiệm của người làm vợ.
Hạ Phác Đình cũng không phải người bình thường, đợi khi sự nghiệp của anh phát triển rộng rãi ở Đại Lục, qua mấy năm nữa, giá trị bản thân của anh sẽ lên đến hàng tỷ.
Tầm nhìn của anh tốt, chọn được địa điểm và khách sạn, cơ sở kinh doanh ở một số thành phố có nền kinh tế tiên tiến ở Đại Lục, nếu không có chuyện ngoài ý muốn thì mười hoặc hai mươi năm nữa, sản nghiệp của anh có thể lên đến hàng nghìn tỷ.
Người như vậy đương nhiên cần người kế nghiệp.
Hơn nữa, Hạ Trí Hoàn cũng đã giao chức chủ tịch cho cô rồi, cha già ngoài mặt không nói, nhưng vẫn luôn hy vọng bốn thế hệ chung sống dưới một mái nhà.
Vậy nên nếu Tô Lâm Lang thật sự cấn bầu, không đẻ thì thật sự không dễ ăn nói.
Mà mặc cho Hạ Phác Đình có phải là cố ý hay không, Tô Lâm Lang cũng phải xử anh một trận.
Cô cố ý nói: “Anh trai, từ khi Phác Húc lơ ngơ đi theo Lý Phương Gia, thì suýt chút nữa Cố Mãn Quán đã lôi đi chụp ảnh nóng, sau đó Phác Hồng lại vì một chiếc trực thăng mà lại đến Đại Phú Hào đánh bài, nhưng mấy chuyện này đều không liên quan đến em.”
Cô nói thêm: “Em cũng không có dã tâm muốn làm vua ở Cửu Long, nhưng nếu như em không tiếp nhận, Phác Hồng anh có thể không lo, Phác Hồng chỉ vì muốn có thêm một chiếc máy bay, cậu ta lập tức đi đánh bạc, lỡ như ông tư chơi ăn gian, cậu ta bị ông ta tính kế, rồi sập bẫy thì sao?”
Tục ngữ nói rất hay, ruồi không chích thì là do không có chỗ đẻ.
Nếu như có thể dẹp bỏ chuyện súng ống đạn dược của Trình Siêu và những chuyện lố lăng mà anh em nhà họ Hạ gây ra, Tô Lâm Lang có thể không cần tiếp nhận lời khiêu chiến của ông tư Viên.
Không có lý do, ông ta cũng không dám miễn cưỡng chiếm lấy Tiêm Sa Chủy.
Vậy thì, cục diện trước mắt của Cửu Long có thể tiếp tục duy trì như thế này.
Nhưng vấn đề là từ việc của Hạ Phác Húc đến Hạ Phác Hồng, đều không thể xử lý yên ổn, bọn họ lúc sinh ra đã ở vạch đích, không lo cơm áo gạo tiền, cộng thêm có anh hai kiếm tiền cho xài, không có chút đề phòng người khác cũng thôi đi, Phác Húc ngu, Phác Hồng thì điên, hai tên này đúng thật là như cái sàng lủng lỗ to.
Mà loại truyện như vậy, giống như việc Hạ Phác Đình trải qua lần bị bắt cóc, Tô Lâm Lang cũng nhất quyết phải hạ bệ được ông tư Viên, đánh cho ông ta đến khi quỳ xuống, để toàn Cảng Thành đều biết anh em nhà họ Hạ không dễ dây vào thì sau này mới không có ai dám chống đối bọn họ nữa.
Nếu không, sớm muộn gì cũng sẽ bị người thiết kế bẫy, rồi sập bẫy.
Bọn họ tự mình sập bẫy thì không sao, quan trọng là vì cổ phiếu của Hạ Thị, cũng vì danh tiếng của nhà họ Hạ, Tô Lâm Lang nhất định phải giúp họ chùi mông cho sạch. Hơn nữa khi cô đi phá đảo hoặc bị người khác đến phá đảo thì cô lại vô tình cấn bầu, trong lúc đấu đá lỡ sảy thai thì ai chịu trách nhiệm?
Tô Lâm Lang nói rõ ràng chính là vì muốn Hạ Phác Đình hiểu, dù cho cô có muốn có con, thì cũng phải là trong tình trạng đã có kế hoạch từ trước.
Anh muốn có con, được, nhưng không được chơi chiêu sau lưng thế này.
Xe đi thẳng lên núi, chạy về hướng bệnh viện Đức Minh. Hạ Phác Đình nắm chặt điện thoại di động, điện thoại cứ vang không ngừng, nhưng anh lại không bắt máy.
Sắc mặt anh suốt cả quãng đường đều tái mét.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận