Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 607:

.



Chương 607:
Cô cầm ống lên lắc hai cái thì chợt quay đi, nôn khan một cái.
Hạ Phác Đình lại tưởng thật. Anh hỏi: "Em gái, em nôn thế này là do nghén sao?"
Anh tưởng mình sắp làm cha nên thật sự vui.
Chị Cầm là phái nữ, trong thâm tâm cũng thương phụ nữ mang thai, thêm vụ ban nãy ăn cơm nên bà ta hiểu lầm Tô Lâm Lang mang thai thật, thế là bảo: "Cô Tô không khỏe thì ngồi xuống nghỉ một lát, uống cốc nước nhé?"
Bà ta đón ống xúc xắc, Tô Lâm Lang thuận thế trượt đi, xúc xắc rơi.
Lúc này, ông tư Viên đã đề phòng rồi. Ông ta sợ cô giở trò bịp bợm nên không cho cô nhặt, tranh nhặt trước.
Nhưng Tô Lâm Lang lại trở tay đẩy ông ta một cái: "Ông tư, ông không cần phải vờ vĩnh trước mặt tôi đâu."
Đánh bạc thì có thể đấu nhau thật, nhưng vụ đánh nhau thì ông ta không đánh được.
Vì mang tiếng đánh phụ nữ.
Tô Lâm Lang cướp lại xúc xắc, xoa lên người mình rồi nói: "Uổng công ông luôn miệng bảo mình không tham tiền không tham quyền, làm nghề trái phép chỉ là vì lo cho chén cơm của anh em. Ông nghĩ đến tương lai của họ sao? Ông chỉ giỏi dối trá mà thôi!"
Khi con người ta bị công kích thì sẽ nghĩ đến việc phản bác lại đầu tiên, mà ông tư Viên cho rằng Tô Lâm Lang gian lận trong quá trình nhặt xúc xắc lên mới giơ tay cướp đi để đổi. Tô Lâm Lang nắm cổ tay ông ta, giật lại. Ông ta cũng dứt khoát nắm lại cổ tay cô, để cô không thể không giang hai tay.
Ai ngờ cô lại linh hoạt vung cổ tay, nhanh chóng vung tay, ném hai viên xúc xắc vào mắt ông tư Viên.
Ban nãy cô còn giả làm tri kỷ của ông ta, nói ông ta là một ông chủ biết suy nghĩ vì huynh đệ, giờ lại bảo ông ta dối trá.
Nãy giờ mọi cái đều không là gì, nhưng tất cả gộp lại khiến ông tư Viên nổi giận không thôi.
Ông ta hoàn toàn phát điên, nhìn xuống dưới đất còn ba viên xúc xắc, ông ta cầm bộ bài tây trên bàn lên chia bài vun vút, bài bay vọt, đánh bay toàn bộ xúc xắc mà Tô Lâm Lang.
Tô Lâm Lang đuổi theo xúc xắc, quay lại nói: "Ông tư thừa nhận đi, suy nghĩ vì anh em chỉ là cái cớ ông bày ra thôi, thật sự là ông dỗ để họ bán mạng vì ông, dỗ để họ chặt tay chặt chân vì ông chứ không hề nghĩ cho tương lai của họ."
Với ông tư Viên, chuyện liên quan đến tương lai không phải ông ta muốn hay không, mà là do PLA, quân giải phóng chứ không phải mấy tên ất ơ bị vùi dập nát.
Đến năm 1997, ông ta có thể chọn cách tốt nhất là quy ẩn, trốn đi.
Đàn em của ông ta chỉ đành tự cầu phúc, tự lo đường mưu sinh.
Tô Lâm Lang liên tục đuổi theo để lấy lại xúc xắc, sau khi đuổi kịp, lấy được hết xúc xắc bỏ vào ống thì lại muốn lắc.
Mà cô đã dám lắc thì tức là cô đã gian lận thành công.
Ông tư Viên không quan sát được cô gian lận ra sao, thế là nhìn vua gian lận chỉ có nửa người kia, lặng lẽ hỏi xem có nhận ra Tô Lâm Lang gian lận thế nào không.
Vua gian lận cũng rất bực bội, vì ông ta luôn quan sát nhưng không thấy dấu hiệu Tô Lâm Lang gian lận.
Nếu cược thường, thua thì thôi.
Nhưng ván này ông tư Viên không được thua, vì hễ ông ta thua là phải giải tán club, ông ta nhất quyết phải bắt được bài: "Cô Tô, cô đưa xúc xắc cho tôi, tôi muốn kiểm tra."
Ông to bà lớn sẽ rất chú ý hình tượng, sẽ không làm ầm ĩ.
Nhưng Tô Lâm Lang cũng không hẳn là bà lớn gì, thậm chí cô từng cởi đồ ra dụ dỗ đàn ông để giết người cho nhanh.
Cô có thể khom mình linh hoạt, lại giỏi quậy.
Khi ông tư Viên túm xúc xắc, cô đột nhiên kêu to lên: "Anh cả, ông tư Viên bắt nạt em!"
Được lắm, không chỉ mỗi Hạ Phác Đình đẩy ông tư Viên ra mà anh em nhà họ Hạ, cả Hạ Phác Chú cũng chen lên.
Nháy mắt, đám anh em họ Hạ không biết trời cao đất dày, không biết tự lượng sức mình đã vây quanh ông tư Viên.
Thậm chí, Hạ Phác Đình còn quả quyết rút luôn súng ra.
Anh vừa động vào súng thì đám vệ sĩ ở bên ngoài cũng đối đầu nhau.
Nếu đối thủ là đàn ông, hoặc một người phụ nữ hơi lý trí, thông minh hơn một chút thì ông tư Viên cũng không giận đến vậy.
Nhưng Tô Lâm Lang thì không.
Rõ ràng là bà lớn một phương, cô đến phá người khác lại dùng chiêu chửi mắng, cướp bài, bịp bợm ông ta, nói ông ta bắt nạt mình. Đây toàn là chiêu của mấy cô nhóc vênh váo.
Ông tư Viên cực kỳ tức giận, ra một quyết định mà ông ta cho là chính xác: Bóp năm con xúc xắc thành bột.
Ông ta nghĩ, nếu đã không phát giác ra chiêu bịp của cô thì bóp nát luôn mấy viên xúc xắc để cô không lắc ra được cột.
Đây là "làm một lần, ăn cả đời".
Nhưng khi ông ta bóp nát xúc xắc thành bột phấn lại thấy Tô Lâm Lang đột nhiên nhoẻn miệng cười. Ông tư Viên chợt nhận ra mình lại bị chơi rồi.
Đống bột vụn xúc xắc trong tay ông ta rơi lả tả xuống đất, bấy giờ ông ta mới kịp nhận ra mình lại bị chơi thêm một vố!

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận