Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 554:

.



Chương 554:
Tô Lâm Lang vốn chưa tiếp xúc đến đồ vật ở mảng này, vừa nhìn cũng chỉ thấy buồn cười.
Ví như có một cô gái, biệt danh Bạch Cốt Trảo, nghe nói chơi xúc xắc xuất thần nhập hóa, chưa từng thua ai.
Còn có một người tên Jack cao bồi, nghe nói xì dách xì tố cũng chỉ thắng chứ không thua.
Lại có thêm một người tên Hoàng Mi Lão Đạo, chơi bài cẩu giỏi nhất, bọn họ đều là thần khí hút tiền trên chiếu bạc của ông tư Viên.
Mấy triệu tên cờ bạc trên khắp cảng này, dùng đủ mọi cách để có tiền, lao đến sòng bạc xa hoa, trên bàn cờ bạc, thông qua bọn họ, tiền bạc được cống nạp cho ông tư Viên cuồn cuộn không dứt.
Lúc này Tô Lâm Lang muốn xử lý ông tư Viên, cũng không phải chỉ đánh cho bò cho thua như Lương Tùng và ông sáu Lục.
Cô chẳng những muốn ông ta từ đây giải tán xã đoàn băng 4K lớn nhất Cảng Phủ, chủ động rời khỏi Cửu Long, còn muốn làm người trung gian cho quân giải phóng nhân dân Đại Lục và quân khu của toàn tỉnh, giúp quân khu vận chuyển súng ống đạn dược.
Cũng chẳng khác nào cô không chỉ muốn cho ông ta quỳ bò, còn muốn để ông ta quỳ làm việc cho chính phủ Đại Lục.
Mà bất kể là đánh hay cá cược, đó đều sẽ là một cục diện cực kỳ khó chơi.
Vậy nên cô phải có thân thủ, còn phải nắm giữ được kỹ năng chuyên môn của ông tư Viên, thế thì mới khiến ông ta tâm phục khẩu phục.
Nghiên cứu đánh bạc, cô định học từ xúc xắc trước, nhưng vừa chơi thử hai ván, Hạ Phác Chú đã nghe được tiếng động.
Cậu nhóc lặng lẽ đi xuống cầu thang, vừa nhìn vào cửa thì chấn động: "Chị dâu, xúc xắc là công cụ chơi cờ bạc, nhà chúng ta không được phép xuất hiện thứ này. Ông nội mà biết sẽ để Quách Thụy đánh chị, chị mau giấu nó đi đi."
"Chuyện của người lớn con nít đừng xen vào, đi làm bài tập của em đi." Giọng điệu của Tô Lâm Lang lạnh như băng.
Nhưng lúc này Băng Nhạn cũng vào theo, nũng nịu hỏi: "Chị dâu ơi, đây là cái gì vậy? Chơi vui không ạ? Em chơi với được không?"
Trái tim của Tô Lâm Lang tan chảy ngay, cô đưa cho Băng Ngạn một cái ống, bản thân cầm một cái, nói: "Cái này phải lắc lắc mới được, đến đây, chúng ta cùng lắc, cùng chơi nào."
Băng Nhạn cầm ống xúc xắc, cũng nghiêm túc lắc.
Có điều cả ngày hôm nay cô bé có tiết học dương cầm, lắc được một chốc đã phải đi học.
Với con nít mà nói, người lớn càng cấm thứ gì, chúng sẽ càng tò mò thứ đó, thấy chị dâu không sợ ông nội, dám ngang nhiên chơi xúc xắc trong nhà, Hạ Phác Chú cũng ngứa tay muốn chơi vài cái.
Tô Lâm Lang cũng thiếu một người chơi cùng, nên lôi kéo Hạ Phác Chú cùng luyện tập.
Chưa kể mỗi ngành nghề đều có kiến thức riêng.
Nghe nói với cao thủ xuất sắc chân chính, mười viên xuất sắc bỏ vào ống sẽ có thể lắc thành nhất trụ kình thiên bất cứ lúc nào.
Mà ý nghĩa của nhất trụ kình thiên là mười viên xúc xắc đều chỉ ở nút một, hơn nữa phải dựng thành một hàng thẳng tắp.
Tô Lâm Lang tranh thủ thời gian, cũng muốn luyện thành một cao thủ về xúc xắc, nhưng khác nghề như cách ngọn núi, hôm nay cô chẳng luyện được cái gì ra hồn.
Hôm sau cô bắt đầu nghiên cứu bài Poker.
Có điều trong lúc chơi bài cô lấy nó làm phi tiêu, trăm phát trăm trúng, về việc đánh bạc thì cô lại là tay mơ.
Còn về bài cẩu, cái này cô nhìn thôi cũng đau đầu, không biết nên bắt đầu học từ đâu.
Chẳng qua muốn thâu tóm toàn bộ Cửu Long, để ông tư Viên tâm phục khẩu phục cô cũng không dễ dàng, dù luyện tập khả năng đánh bạc mình không thích, Tô Lâm Lang cũng phải làm quen với những món đồ đánh bạc này, thế thì mới nhằm vào, nghĩ ra cách thu phục được ông tư Viên.
Hôm nay cô còn suy xét về dụng cụ đánh bạc, Hạ Phác Đình đã gọi điện thoại đến, anh nói: "Em gái, Trình Siêu lên Cảng Thành bàn chuyện làm ăn, rm gọi người lái chiếc Maybach cho anh ấy. Sáng ngày mốt anh sẽ đến cảng, nhưng ngày mai công ty bất động sản và công ty vận tải đều cần có tổng giám đốc hoặc chủ tịch hiện diện, em nhớ đi họp và ký hợp đồng giúp anh nhé."
Tô Lâm Lang nói: "Chẳng phải anh nói sẽ đi nửa tháng, tuần sau mới về hay sao? Sao đột nhiên gấp gáp vậy?"
Chuyến đi Nam Mỹ lần này của Hạ Phác Đình, theo lý mà nói thời gian nửa tháng cũng chưa chắc đủ.
Nhưng cô vợ nhỏ của anh vừa nhìn thấy anh họ, hai mắt đã toả sáng rồi.
Mà lần này nhóm người Trình Siêu đến cảng sẽ ở lại một tháng.
Nghĩ đến sự ái mộ của vợ dành cho anh họ cô, có lẽ cả tháng này cô sẽ ở bên cạnh anh ấy, lòng cậu chủ Hạ không thoải mái nên định tăng ca làm việc xong sẽ nhanh chóng chạy về.
Đương nhiên anh sẽ không nói chút lòng riêng này cho vợ biết.
Anh nói: "Công việc khá thuận lợi, sắp kết thúc rồi nên anh có thể về sớm hơn chút."
Lại không khỏi nói tiếp: "Nếu em nhớ anh bọ cũng có thể tự đưa chìa khoá ra đó, anh ấy cũng sắp đến khách sạn rồi."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận