Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 413:

.



Chương 413:
Mạnh Gian cũng là một bộ phim Phong Nguyệt bán chạy nhất năm ngoái.
Tô Lâm Lang bảo anh ta đưa bộ phim Phong Nguyệt cho Tiền Phi Long là vì sao?
Có điều khi cô đứng trước Hạ Phác Húc thì chiều cao hai bên không ngang bằng nhau, và ý nghĩ của cô anh ta cũng không dám hỏi, chỉ nói: "Được rồi chị dâu."
Tô Lâm Lang lại nói: "Lúc anh ta xem phim Phong Nguyệt nói thứ gì, làm cái gì, sáng sớm ngày mai đến nói cho tôi."
Thấy Hạ Phác Húc còn đứng đây chứ không đi, đành phải nói tiếp: "Sau giáng sinh tôi sẽ cho anh hộ chiếu chứng thực, để cậu về Đại Lục, nhưng nếu cậu không quay phim đoàng hoàng, vậy thì cậu chết chắc."
Hạ Phác Húc muốn đi nhanh một chút, đột nhiên xích lại gần Tô Lâm Lang, vẻ mặt hung thần ác sát, oán hận nói: "Tôi sẽ giành giải thưởng!"
Tô Lâm Lang cau mày, trong lòng tự hỏi tên này lại lên cơn rồi à, chẳng lẽ muốn bị đánh?
Hạ Phác Húc giơ
một chồng báo lãng mạn lên, đỏ mắt nói: “Chờ tôi đóng phim điện ảnh đoạt giải ảnh đế, chị dâu, tôi sẽ đứng trên bục phát biểu cảm ơn chị trước mặt công chúng, nếu không làm được thì tôi sẽ bị sét đánh chết!”
Anh ta còn chưa nói xong, Hạ Phác Đình chống nạng mở cửa phòng tắm ra, mặc áo choàng tắm đứng trước cửa.
Cậu cả nhìn nhị thế tổ*, ánh mắt tựa như thần chết.
(*nhị thế tổ: người chỉ biết ăn chơi)
Nhưng nhị thế tổ cũng không sợ, lắc lắc tấm ảnh lãng mạn trong tay, anh ta càng kích động hơn: “Chị dâu, vì chị không bỏ rơi tôi, tôi nhất định sẽ đóng phim thật tốt, cố gắng đoạt giải đưa cho chị xem!”
Có lẽ khi anh ta bị mọi người cười nhạo như chó, có vẫn không màng tất cả tiến lên cứu anh ta, anh ta muốn đoạt giải, muốn lên bục sân khấu, muốn cho tất cả khán giả biết rằng tầm quan trọng của cô đối với anh ta!
Nói xong, Hạ Phác Húc ưỡn ngực lắc hông, giống như đã đoạt được Giải thưởng Kim Mã dành cho ảnh đế, hùng dũng oai vệ rời đi.

Sau khi cùng Băng Nhạn tắm rửa xong, Tô Lâm Lang sắp xếp cho cô bé ngủ rồi mới đi ra.
Chồng cô đã ngủ rồi.
Cậu cả Hạ đi khoảng nửa tháng mới trở về, vô cùng mệt mỏi, uể oải không chịu được.
Người em thứ hai của anh, hai tư tuổi, cao ráo, đẹp trai, cầm một chồng ảnh lãng mạn thổ lộ với vợ của mình, nhưng anh không hỏi cô chuyện gì đang xảy ra, cũng không mất bình tĩnh, chờ khi vợ anh đã ngủ rồi, dịch vào trong chăn, vặn điều hòa xuống hai mức rồi báo cáo kết quả chuyến đi với cô: “Nhờ việc Tây Nguyên phá sản, năm nay chúng ta đã ký thêm được hợp đồng một tỷ, nhận trước ba trăm triệu, hết hạn vào tháng 1, chúng ta có thể có 1 tỷ, nếu không có vấn đề gì xảy ra ở Happy Valley, chúng ta có thể nuốt được hết.”
Người đàn ông này đã nằm trên giường được tám khoảng tháng, người rất gầy, da đỏ bừng vì gió biển thổi mấy ngày, trông giống như một thanh niên hải quân vừa mới đi biển về.
Tô Lâm Lang ôm chồng vào lòng, cho anh một lời an ủi: “Anh vất vả rồi.”
Hạ Phác Đình nói tiếp: “Bởi vì nhiều lý do phức tạp, bá tước Tiền không thể từ bỏ Tiêm Sa Chủy, ông ta vẫn sẽ chọn đánh cược, nếu Tiền Phi Long đấu với anh, làm sao đây?"
Dùng món đồ văn hoá đánh cược có lẽ bá tước Tiền chắc sẽ rất đau lòng.
Nhưng ông ta lại không muốn từ bỏ Tiêm Sa Chủy.
Ví dụ như thứ khiến cho công ty vận tải hàng hải Tây Nguyên dẫn đến phá sản chính là do tập đoàn tài chính ở Anh.
Bởi vì lòng tham và muốn kiếm thật nhiều tiền, Tây Nguyên đã cắn câu, hơn nữa còn bành trướng dục vọng muốn cải tạo Cửu Long Thành, đồng thời dùng khái niệm này để thu hút các nhà đầu tư mua vào. Sau đó, nhà họ Tiền lại bày mưu đặt kế Phủ Đầu Bang nhân danh công dân Cửu Long biểu tình, phản đối cải cách, tập đoàn tài chính ở Anh lợi dụng tình thế rút vốn, Tây Nguyên phá sản.
Điều đáng sợ chính là từ làm giàu chỉ sau một đêm đến khi thanh lý phá sản, ông chủ Tây Nguyên có thể cho đến tận bây giờ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tư bản khát máu và tàn nhẫn, phương pháp thu hoạch những kẻ giàu rất phức tạp và đặc biệt khéo léo.
Nếu các doanh nghiệp địa phương của Cảng Thành không giữ bình tĩnh, tham lam chút muốn kiếm số tiền lớn, họ sẽ cắn câu sau đó bị treo cổ một cách tàn nhẫn.
Cũng vì lý do này, Lương Tùng cũng rất quan trọng đối với bá tước Tiền, hắn là chiếc rìu sắc bén của ông ta.
Anh không nói chuyện này trên bàn ăn, nhưng khi đang xem phim anh lại suy nghĩ xem nên làm gì.
Nhìn thấy vợ mình nằm xuống, cuộn tròn bên cạnh mình như một con mèo con, im lặng không nói lời nào, Hạ Phác Đình lại nhắc nhở cô: “Xét về đánh nhau, em không phải là đối thủ của Tiền Phi Long.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận