Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 552:

.



Chương 552:
Nhưng phải biết rằng, ông Viên Tư là người lập nghiệp từ sòng bài, ngoài trừ giỏi đánh nhau thì ông ta giỏi đánh bài nhất, đặc biệt là tú lơ khơ, ông ta đã chơi đến trình độ thần sầu rồi.
Tô Lâm Lang chỉ mới học chơi bài, sao cô có thể thắng ông ta được?
Đương nhiên, dù ông Sáu Lục hoài nghi trong lòng, nhưng ông ta sẽ không khuyên nhủ Tô Lâm Lang điều gì. Dù sao thì nếu như cô thua, ông ta cũng không chịu tổn thất gì, chưa biết chừng còn có thể về Nam Khu làm ông trùm lại.
Còn nếu cô thắng, vậy cô sắp biến Cửu Long thành rồng không đồng, đất không vui. Nếu vậy ông ta cũng sẽ được thơm lây.
"Được, để mai tôi bảo người đưa bài qua cho cô!" Ông Sáu Lục nói.
Cách đây một thời gian trước, vào lúc ông tư Viên mở sòng bài lớn nhất Cảng Thành trên Đồng La Loan, có rất nhiều nhân tài hội tụ ở đó.
Ông tư Viên ngoài bốn mươi tuổi nhưng vóc dáng vẫn còn khỏe mạnh, mặc đồ tây hàng hiệu, ngậm điếu xì gà lớn trong miệng, xây dựng hình tượng ông trùm kiểu phương Tây.
Lúc Cố Mãn Quán đến tìm ông ta, ông ta ngồi ở chiếc ghế lớn sau đài, đang ngậm xì gà cúi đầu nhìn ví tiền của mình.
Cố Mãn Quán bị đàn em của ông ta dắt vào, hắn cười nói: "Ông Tư chắc là sầu về vấn đề tiền tiêu nên mới đang nhìn ví tiền nhỉ."
Trong ví tiền ông tư Viên có một tấm ảnh đen trắng, trên ảnh là một người phụ nữ đại lúc tên là Trình Nhã Lan.
Bà chính là mối tình đầu của ông tư Viên. Bà có gương mặt tròn, cười lên còn có hai lúm đồng tiền nhỏ trên má, vừa ngây thơ vừa đáng yêu.
Ông tư Viên nhìn hình bà, ngày xưa vì một số chuyện mà hai người đã bỏ lỡ nhau. Hơn hai mươi năm sau, trời xui đất khiến ông ta gặp lại con gái của bà, lại là người sánh vai với ông tư Viên, một trùm khác muốn tranh giành địa bàn với ông ta.
Ông tư Viên thấy nhớ bà nên mới lật lại bức ảnh ngày xưa, hoài niệm một thời thanh xuân, hoài niệm người ông ta đã từng yêu.
Ông ta móc nối với Cố Mãn Quán là vì muốn hắn giúp Hạ Phác Húc quay AV.
Khi Cố Mãn Quán đến, ông ta hỏi ngay: "Sao thế, sao quay AV nhanh vậy. Có mang đĩa tới không, đưa tôi xem thử thế nào."
Cố Mãn Quán ngượng ngùng, nói: "Ông Tư, có chút chuyện xảy ra, không quay AV được."
Hắn và Hạ Phác Húc đều giống nhau, là những tên ăn chơi ngốc nghếch nhiều tiền, trí thông minh bằng không. Tô Lâm Lang bảo hắn tuyệt đối không được đọc tờ giấy, hắn không đọc.
Cố Mãn Quán dùng hai tay đưa tờ giấy qua cho ông tư Viên, hắn nói: "Ông Tư, đây là tờ giấy mà chị Tô Lâm Lang nhà họ Hạ bảo tôi đưa cho ông."
Tô Lâm Lang nhà họ Hạ?
Cô bảo Cố Mãn Quán đưa ông ta lời nhắn gì?
Ông tư Viên khép ví tiền, cất tấm ảnh của Trình Nhã Lan lại.
Ông ta đưa tay nhận lấy tờ giấy. Một người thông minh như ông ta mà cũng không đoán được lí do tại sao Tô Lâm Lang lại đưa giấy cho ông ta, và liệu trên giấy viết nội dung gì.
Ông tư Viên cầm tờ giấy, mở ra, ông ta thấy trên giấy chỉ có một câu: "Ông Tư, nếu ông muốn có Tiêm Sa Chủy, thì đầu tiên hãy đánh Cố Mãn Quán một trận, đánh càng ác càng tốt, tôi sẽ thấy được lòng thành của ông, ông đánh đi, nhất định ông phải tự đánh!"
Ông tư Viên đọc xong, ngẩng đầu nhìn Cố Mãn Quán: "Cậu biết Tô Lâm Lang viết gì trong giấy không?"
Cố Mãn Quán thông minh hơn Hạ Phác Húc một chút.
Hắn là con của vợ bé, tuy mỗi tháng cha hắn đều cho tiền nhưng lại không giáo dục hắn.
Mà hắn muốn mở sòng bạc ở Tiêm Sa Chủy nên luôn thể hiện lòng trung thành với Tô Lâm Lang, cô bảo không xem thì hắn không hề xem.
Hắn lắc đầu nói: "Ông Tư, tôi hứa với Tô Lâm Lang sẽ không nhìn lén, có trời đất làm chứng, tôi không hề đọc gì hết!"
Ông tư Viên gật gật đầu, ông móc từ trong ngăn kéo ra một chiếc nhẫn bằng thép đeo lên tay phả. Ông ta cong tay, ra hiệu cho Cố Mãn Quán bước lên.
Ông trùm ngoài bốn mươi tuổi, nhưng vẫn còn mạnh như rồng như hổ.
Còn Cố Mãn Quán lại là một tên ngốc nhiều tiền yếu ớt.
Khi hắn tiến đến gần, ông tư Viên tung quyền, nhắm ngay mũi của Cố Mãn Quán tung mười mấy nắm đấm, đánh Cố Mãn Quán phun máu mặt, sắp không thở nổi mới ngừng tay, gọi đàn em vào: "Kéo cái tên bỏ đi này đến bệnh viện, đừng để nó chết, tao không tiện ăn nói với nhà họ Cố!"
Ông tư Viên quay lại bàn làm việc, lấy tờ giấy kia đọc lại. Ông tư Viên càng đọc càng thấy hình như Tô Lâm Lang thông minh hơn mình nghĩ nhiều.
Mượn tay ông ta đánh Cố Mãn Quán, khó vậy mà cô cũng nghĩ ra được.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận