Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 761:

.



Chương 761:
Đúng vậy, nếu như Megan để Hạ Thị, hoặc công ty vận tải của quốc gia khác chịu trách nhiệm vận chuyển Metylamin của cô ấy, miễn là tuyến đường vận chuyển, thời gian và địa điểm được giữ bí mật thì nhất định sẽ không bị cướp
Cô ấy sẽ không bị tổn thất, Metylamin của cô ấy cũng sẽ không biến thành ma túy.
Nhưng Megan cứ nhất quyết muốn hợp tác với công ty vận tải của vương quốc Anh, còn có thượng tá George và Jessica đã cố ý tiếp cận để nghe lén, thăm dò cô ấy, làm sao mà Metylamin của cô ấy lại không bị cướp được chứ?
Metylamin là một nguyên liệu hóa học vô cùng đắt giá.
Cho dù ở quốc gia nào, muốn mở một nhà máy chế biến Metylamin không phải là điều dễ dàng. Gia tộc của Megan sở hữu một nhà máy như vậy vốn dĩ mang lại lợi nhuận rất cao, nhưng đáng tiếc lại bị bọn buôn ma túy để mắt đến.
Tuy nhiên, người xưa có câu, người đáng thương nhất định có chỗ đáng hận, Megan chính là như vậy, vừa đáng thương lại vừa đáng hận.
Metylamin của cô ấy luôn bị cướp mà không rõ lý do, công ty của cô ấy liên tục chịu tổn thất lớn, điều này thật đáng thương. Nhưng nếu không phải cô ấy quá tin tưởng đồng bào của mình, cũng giống như tổ tiên của cô ấy nuôi dưỡng người lùn vậy, đi kết bạn không bình đẳng với Jessica thì làm sao cô ấy có thể bị cướp được?
Cho nên Megan bị cướp cũng không hề oan uổng chút nào.
Từ trước đến nay, Hạ Phác Đình luôn công nhận khả năng của vợ mình, nhưng lần này anh hoàn toàn bội phục cô. Bởi vì cô thậm chí còn chưa từng gặp qua Thượng tá George nhưng lại có thể thông qua Jessica và Megan mà biết hết mọi thứ về anh ta. Và nếu tất cả những gì Tô Lâm Lang suy đoán có thể được xác minh, nó sẽ giúp ích rất nhiều cho sự nghiệp truy bắt ma túy của Tiền Phi Long.
Hạ Phác Đình nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài óng mượt của vợ, nói: "Nếu em đã tra xong hết rồi thì sao ngày mai em không gọi điện thoại cho sếp Tiền, chuyện còn lại cứ để anh ta tự mình kiểm tra?"
Bây giờ chắc chắn rằng A Khôn sẽ theo dõi và cướp Metylamin của Megan. Như vậy, Tiền Phi Long chỉ cần nói sự thật cho Megan, lựa chọn hợp tác với cô ấy thì sẽ có thể bắt được trùm ma túy A Khôn.
Mà chỉ cần bắt được A Khôn và nghiêm hình ép cung, để ông ta khai ra Thượng tá George cùng với cục tình báo quân đội sau lưng, rồi công khai toàn bộ sự việc. Sau đó, giống như Tô Lâm Lang chỉnh đốn đám sâu bọ trong văn phòng thống đốc Cảng Thành, đồn cảnh sát hoàng gia có thể lợi dụng sự tức giận của người dân ở đây và áp lực dư luận từ truyền thông toàn cầu để khiến chính phủ vương quốc Anh thu tay lại. Tuy nói làm như vậy cũng không thể hoàn toàn diệt sạch ma túy, nhưng nó có thể giảm thiểu tác hại của ma túy đối với người dân Cảng Thành. Đây cũng là biện pháp ổn thỏa nhất mà Tô Lâm Lang có thể giúp đỡ Tiền Phi Long, cô cũng nghĩ như vậy.
Thuận tay tắt đèn, cô áp môi lại gần nói: "Em sẽ kể mọi chuyện cho sếp Tiền biết, để anh ấy liên lạc với cô Megan."
Môi cô mềm mại thơm ngát, áp vào đôi môi khô nóng của Hạ Phác Đình, hiển nhiên là muốn làm gì đó.
Cậu cả Hạ vừa mừng vừa sợ, khàn giọng hỏi: "Em gái, em đã khỏe chưa?"
Tô Lâm Lang nhẹ giọng nói: "Vẫn chưa."
Hạ Phác Đình tưởng vợ đã khỏe nên cũng bò dậy, sau đó lại thất vọng nằm xuống, nhưng đúng lúc này, vợ anh lại trượt về phía thắt lưng anh, đột nhiên hỏi: "Anh cả, anh có muốn thử một chút không..."
Sao cô lại, sao cô lại thế này… Hạ Phác Đình còn chưa kịp ngăn cản, chưa kịp kéo vợ đứng dậy thì đã bị cô tháo dây thắt lưng.
Mặc dù xuất thân của anh rất tốt, còn có tiền, thường xuyên sẽ có các mối quan hệ với người khác phái, nhưng một mặt anh cũng bị cha mẹ quản thúc chặt chẽ, mặt khác bản thân anh cũng nhát gan sợ chết, cũng sợ gây bất lợi cho công ty, cho nên anh không dám làm bậy, vì vậy ở một phương diện nào đó, kinh nghiệm và sự gan dạ của anh thậm chí còn không bằng Tô Lâm Lang.
Mà tối hôm đó, anh suýt chút nữa bị vợ nướng chín!
Đúng là rất cháy!

Ngày hôm sau, Tô Lâm Lang từ chối yêu cầu gặp mặt của Thượng tá George, đi xuống tầng hầm của khách sạn, đặc biệt tìm hiểu thông tin về việc Hạ Phác Hồng ở lại vương quốc Anh.
Nhắc đến thì cũng khá nguy hiểm.
Thật may lúc ấy Hạ Trí Hoàn đã quyết đoán cử Hạ Bình An đến vương quốc Anh, cũng tìm kiếm mọi thông tin hữu ích từ phòng thí nghiệm của Hạ Phác Hồng, sau đó giấu nó trong khách sạn. Nếu không, những tài liệu nghiên cứu khoa học quý giá này đều sẽ thuộc về cục tình báo quân đội của vương quốc Anh.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận